16.
Phải công tài nấu nướng của anh Trình Lập xíu nào, món đất anh sự rất ngon, thể sánh ngang với những món ở nhà hàng.
“Anh Trình, nếu sau này tìm được gì thì anh hãy bếp đi. Mở tiệm b/án món Tôm đất.”
“Đặt tên Quán Lập Trình, anh thấy sao?”
Anh bóc vỏ tôi nói: “Đừng tự đề mình quá.”
“Sao? Em nói nào thì sao này cũng vợ của ông chủ thôi.” - Tôi bĩu môi nhìn anh.
“Ăn đi nhóc!”
Ăn no nê, tôi sờ bụng của mình. Ôi no quá! Tôi biếng nằm dài ra trên giường.
Anh ấy hỏi tôi: muốn xem gì hay không? Ví dụ như Titanic, 50 thái hoặc 365 Hay gì cũng được cả.”
Anh nói gì mở bộ “Đội quân kháng thần kỳ”
Phim xuất m/á/u m/e, x/é x@c tôi bất giác mà mình ôm chầm lấy anh.
“Em …em sợ ôm anh tôi nói.
“Vậy mà anh tưởng em sợ mấy thứ này chứ?”
Anh rồi chiếu qua bộ Warrior”
Thật nhàm Tôi tìm điện thoại của mình nhưng thấy nó đâu.
Tôi bảo anh gọi tìm giúp lúc nãy tôi mới vào trong nhà vệ sinh.
Tôi chạy vào đó nhưng thấy. Chỉ thấy Lập Trình từ bếp mang ra 2 chiếc điện thoại.
Bất chợt tôi ra điều gì đó.
Chắc anh biết danh tôi đặt anh đâu nhỉ?
Nhanh chóng cầm điện thoại, màn hình bắt ngờ dòng chữ: “Đại ka thô lỗ đẹp nhất vũ trụ”
Má ơi!! Nó ngại gì đâu.
Tôi thử thăm dò: “Nè, anh thấy rồi đúng không?”
Anh khẽ nhưng gương mặt rất nghiêm túc: “Thấy gì?”
Tôi ngờ: “Thật vậy?”
Anh nhìn tôi: muốn anh thấy gì nào?”
Tôi: “À gì đâu.”