Editor: Hyna Nguyễn

Betaer: Anh Kiều + CN

————————-

Phùng Thấm Du cắn răng, mặt đầy vẻ c/ăm h/ận lẩm bẩm nói: “Cái gì mà đa mưu túc trí, không phải chỉ là cách thức đùa bỡn hù dọa đơn giản thôi sao?! Ai mà không biết làm a!”

Nghe được lời nói của Phùng Thấm Du, trong ánh mắt của Thập Nhất tràn đầy giễu cợt, gì chứ chẳng qua là chút đùa bỡn hù dọa thông minh sao? Đúng là lời nói chỉ có những thiên kim đại tiểu thư mới nói ra được, thật là ngây thơ đến ng/u xuẩn!

Giờ phút này, lão phu nhân nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Oản Oản đã hòa hoãn không ít, mới vừa rồi Diệp Oản Oản lấy thân phận chủ mẫu tương lai đ/á/nh cho Phùng Thấm Du một cái t/át kia thời điểm đó khí thế vô cùng, ngược lại cũng làm bà nhìn cô với con mắt khác.

“Oản Oản, dù sao cháu cũng chỉ mới là bạn gái của tiểu Cửu, còn chưa có gả vào nhà chúng ta, Tư gia chúng ta càng không có lập trường cùng yêu cầu cháu nhất định phải làm cái gì cả, nhưng cháu có thể cùng tiểu Cửu cùng tiến cùng lùi, còn nghĩ biện pháp c/ứu mọi người, về điểm này khiến cho bà nội rất vui vẻ và yên tâm.”

Sau cái t/át này, Diệp Oản Oản rõ ràng phát hiện được thái độ của lão phu nhân đối với cô đột nhiên lãnh đạm không ít.

Cô không cần nghĩ cũng biết, nhất định là có người ở bên tai lão phu nhân nói cái gì đó.

Bất quá Diệp Oản Oản đối với vấn đề này cũng không thèm để ý nhiều, coi như là như thế đi chăng nữa, cũng không có gì phải lo, dù sao kiếp trước cô lấy tướng mạo kia đi gặp lão phu nhân, biểu hiện của lão phu nhân cũng không thay đổi nhiều.

Chỉ cần cô không giống như kiếp trước một dạng không sợ ch*t, không đụng vào cấm kỵ của lão phu nhân thì những cái được gọi là “Lịch sử đen tối của cô” sẽ không tạo thành ảnh hưởng hay trở ngại nào với cô cả.

Diệp Oản Oản mặt hiện lên vài tia e lệ, ngoãn ngoãn mở miệng nói: “Bà nội, cháu cũng không có làm gì cả, chẳng qua chỉ là nói một vài lời mà thôi, hoàn toàn dựa vào mọi người đồng tâm hiệp lực, cùng nhau hỗ trợ, mới có thể tránh thoát được nguy cơ lần này!”

Thấy Diệp Oản Oản cũng không giành công, lão phu nhân gật đầu một cái nói: “Tốt rồi, cháu cũng không nên khiêm nhường, lần này công lao của cháu quả thật rất lớn, bà nội sẽ ghi nhớ trong lòng!”

Lúc này, một đám trưởng lão rốt cuộc cũng không thể nói gì được nữa.

Trong đó một người râu bạc trắng, nhìn qua nhiều tuổi nhất trong đám trưởng lão có mặt ở đó, mắt lạnh nhìn Diệp Oản Oản một cái, ngay sau đó vẻ mặt hờ hững mở miệng: “Đã như vậy, cái vấn đề này nên tiếp tục nói tiếp đi thôi!

Hiện tại việc cần thiết trước mắt chúng ta cần làm chính là nhanh chóng tra rõ kẻ chủ mưu sau màn của chuyện này là ai, Tư gia cùng Thí Huyết Minh loại tổ chức tiếng x/ấu lan xa này không dây dưa rễ má chút nào, càng không th/ù không oán, tại sao Thí Huyết Minh lại muốn cùng Tư gia chúng ta đối nghịch chứ? Những người kia liều mạng như vậy rõ ràng cho thấy có người sai khiến!”

Ở một bên ông lão áo xanh mặt đầy sắc gi/ận mà phụ họa: “Không sai, lại dám ra tay đối với gia chủ của Tư gia chúng ta! Quả thật là quá cuồ/ng vọng! Vô luận bỏ ra giá bao nhiêu, cũng nhất định phải đem người kia bắt tới đây chịu tội!”

“Nhưng là… Hiện tại không có chút đầu mối nào, làm sao có thể tra được?” có người cau mày nói.

Nghe đến đó, sắc mặt lão phu nhân hơi chăm chú, nhìn về phía đám người Hứa Dịch mở miệng hỏi: “Thời điểm các cậu cùng những người kia đối đầu nhau, có nghe được tin tức gì có ích hay không?”

Hứa Dịch nghe vậy, nhớ lại tình hình lúc đó, mở miệng nói: “Lúc cùng người Thí Huyết Minh giằng co, tôi khi đó đã cảnh cáo đối phương, có nghĩ tới hậu quả nếu làm như vậy hay không, nếu như bọn họ thực sự gi*t ch*t Cửu gia thì tất yếu sẽ phải đối mặt với toàn bộ lửa gi/ận của Tư gia, cho dù là Thí Huyết Minh, cũng không thể có năng lực đối với Tư gia mà không có chút kiêng kỵ nào, nhưng thái độ của đối phương đặc biệt phách lối, thậm chí không có một chút sợ hãi, tựa hồ có hơi kỳ lạ…”

Lúc này, trong con ngươi ông lão lớn tuổi râu bạc trắng chợt lóe lên ánh sáng lạnh lẻo: “Đối phương không có sợ hãi sao? Vì sao lại không một chút sợ hãi chúng ta, tôi có thể suy đoán được chuyện lần này có người gi/ật giây, mà người đó chính là người trong nội bộ của Tư gia, hơn nữa địa vị không thấp, thậm chí có quyền thừa kế, mưu toan gi*t gia chủ cư/ớp lấy vị trí đó! Cho nên người của Thí Huyết Minh mới có thể không e ngại sự trả th/ù của Tư gia được!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sao không trả lời con?

Chương 16
Tôi nhắn tin cho ba nhưng lại lỡ gửi nhầm cho ông sếp lạnh lùng. [Ba ơi, mua cho con mấy cái quần lót đi, cái con đang mặc lỏng quá rồi.] [Nhớ mua size nhỏ nhất cho nam nhé, của hãng CK ấy.] [Cái này rộng quá, hoạt động nhiều dễ bị hớ lắm.] [Ba ơi, sao không nói gì vậy? Con thương ba nhất mò.] [Ba ơi, không phải con cố tình bắt ba mua đâu, chỉ là lương ít quá, không đủ xài, hay là ba chuyển cho con ít tiền nha?] Đối phương: [Chê lương ít đến vậy à?] Tôi: [Ba ơi ba à, ba yêu dấu của con.] Đối phương: [..................] Đối phương: [Chuyển khoản 50.000] Đối phương: [Chụp ảnh gửi đây, xem rộng cỡ nào.] Giây tiếp theo, ông sếp lạnh lùng gõ bàn tôi. “Tống Thừa, vào phòng làm việc của tôi một chuyến.”
118.89 K
3 Lồng Vỡ Chương 26
5 Mất Kiểm Soát Chương 27
11 Va Phát Cong Luôn Chương 20

Mới cập nhật

Xem thêm