Cố Nhất Lân như lời hứa, chưa đầy một tuần đã kéo dự án của Cố Thị về đúng quỹ đạo. Hắn bắt đầu về nhà ăn cơm và ngủ nghỉ bình thường. Thái độ với tôi cũng như xưa. Y như thể mọi bất hòa trước đó chưa từng xảy ra.
Ngược lại tôi, sau khi nhận ra tín hiệu nguy hiểm của sự rung động, bắt đầu vô tình hữu ý tránh mặt hắn. Rốt cuộc trong mối qu/an h/ệ kiểu này, người động lòng chắc chắn chẳng kết cục tốt đẹp gì.
Tôi ôm gối và chăn sang phòng khách. Trước khi ra khỏi phòng đều phải kiểm tra trước xem hành lang có tiếng bước chân không. Thậm chí để tránh ngồi cùng bàn ăn, đành đ/au lòng từ chối món tôm cà tím quẩy yêu thích.
Không muốn sống với cảm giác lén lút nặng nề, tôi đành mỗi tối đều đến DICE tìm Dịch Hằng. Đến giờ ngủ mới lén về nhà.
Dĩ nhiên, ngủ ngoài là không được, không tốt cho giá cổ phiếu. Cố Nhất Lân rõ ràng cũng cảm nhận được sự né tránh của tôi. Sau lần thứ n tôi về muộn và phớt lờ hắn đi thẳng vào phòng khách, hắn gõ cửa phòng tôi.
"Dạo này sao không để tài xế đưa đón?"
"Gọi xe rất tiện mà, cần gì phải đưa đón bằng xe riêng."
"Nhưng DICE hỗn lo/ạn thế, một omega..."
"Khoan, sao anh biết em ở DICE, anh điều tra hành tung em à?"
"Hạ Thụ, anh chỉ lo cho an toàn cho em thôi. Quán bar đó không hạn chế alpha, dưới tác dụng của rư/ợu dễ dàng..."
Tôi biết mọi điều Cố Nhất Lân nói đều xuất phát từ thiện ý, nhưng những lời giáo huấn cũ rích vẫn khiến tôi không ngừng bực bội.
"DICE là do bạn em mở, biện pháp bảo vệ omega ở đó rất hoàn thiện..." Không đúng, tôi giải thích với hắn làm gì!
"Tóm lại không cần lo, sẽ không có chuyện gì đâu!"
"Ít nhất khi về đêm, hãy gọi tài xế đón em trước, được không? Hoặc cũng có thể gọi anh..."
Tôi bất mãn ngắt lời.
"Cố Nhất Lân, em có quyền tự do giao tiếp xã hội bình thường, em cũng biết cách tự bảo vệ bản thân. Giữa chúng ta, nói khó nghe một chút, chỉ là qu/an h/ệ hợp tác thương mại thôi. Em sẽ không can thiệp vào anh, mong anh cũng đừng vượt rào."
Vài câu nói vạch lại ranh giới rõ ràng, tôi đóng sầm cửa phòng lại. Không thấy Cố Nhất Lân đứng ngoài cửa rất lâu, nhiều lần định gõ cửa lại, cuối cùng vẫn buông tay xuống.