Chúng tôi bước phòng VIP, bên trong chỉ có ba bốn người.
"Ồ." Cậu bạn vừa chọc ghẹo Vân Lãng lên tiếng: "Học sinh rồi à?"
Tôi hơi ngượng, gật đầu với cậu ta coi như chào hỏi.
"Còn chưa giới thiệu, tôi là Úc
"Chào cậu."
"Vào ngồi đi nào!" Cậu ta tình
Nhưng tôi biết có lại gần quay nhìn Vân Lãng.
"Ngồi đi." Cậu ấy hiểu ý đáp
Khi tôi ngồi rồi, cậu ấy mới thích: này hơi nhiều, cậu ăn giúp tụi tôi chút đi."
Trên bàn trà trước mặt chất đầy bát đĩa nhỏ, toàn món nhắm trong quán.
"Mau người còn lại cũng đưa đũa cho tôi: lo ăn hết đây này."
Tôi ngập ngừng nhận lấy nhưng vẫn chần chừ động đũa.
"Thử miếng Vân Lãng gắp thứ gì đó đưa tới miệng tôi.
"Tôi... tôi ăn được." Tôi cuống quýt nhận lấy.
Cắn miếng, vị ngon thật hơn hẳn bánh mì khô của tôi.
"Haizzz." Úc Phong bên cạnh cười mờ "Có người bẫy rồi nhỉ~"
Tôi hiểu, quay Vân Lãng định hỏi ý nghĩa câu nói đó.
"Đừng để ý cậu cậu ta đang lên cơn đi/ên đấy."