Tín Nô

Chương 5

21/11/2024 17:42

Tôi vẫn luôn đợi mang mùi người.

Tôi anh đưa rời đây.

Nhưng trừ ngày kia, sau đó anh cũng xuất hiện nữa.

Ngay cả đời này mình sẽ thể ngửi mùi đó nữa.

Anh đã tới.

Cùng tới anh bô lão trong tộc.

Ba đêm đó, đói tới hoa mắt chóng mặt, giờ nhìn rõ dáng của anh ta.

Lần này, đã nhìn rõ anh trông thế nào.

Cao g/ầy, rất thanh tú.

Mùi anh vẫn giống trước đây.

Chỉ là, anh phải tới anh tới cầu nguyện.

Tôi nhìn anh dâng nhìn anh nhét bút lông tay tôi.

Nhưng là anh nhìn thẳng lần nào.

Người trong tộc đều coi là người.

Bọn họ ngang lấy m/áu của đút chuột kiến đ/ộc, phép rời đường dù bước.

Duy anh ta.

Duy anh đã của con lúc đói sắp ch*t.

Tôi cứ tưởng, anh coi là con người.

Ba đêm đó, là đêm trôi qua tâm nhất kể trở thành tín nô.

anh nói chuyện, lẳng lặng đứng đó, song vẫn cảm thấy lòng mình yên.

Đến cả vết bị rút m/áu, cũng đ/au nữa.

Nhưng thật là quá ngây thơ.

Anh chẳng qua là tới thăm dò xem thật biến ước của mọi thành thật hay thôi.

...

Anh lời tôi.

Chỉ quỳ dập lần tôi: "Xin tín nô đồng ý ước của gái sắp gái ch*t.”

Anh nói xong, bô lão đứng ra: "Tín nô, mặc dù ấy phải trong tộc ta.”

"Nhưng ấy lòng gái, đã quỳ ở nhà tộc trưởng ngày đêm, c/ầu x/in cơ này.”

"Có câu hơn xây bảy tòa tháp, đây là việc thiện, xin tín nô hạ bút.”

C/ứu hơn xây bảy tòa tháp.

Mạng của thì sao?

Ai tôi?

Tôi cười.

Nhưng cười nổi.

Anh đ/âm kim nhưng lại cảm giác dưới khắp đều đ/au đớn.

Tôi nhịn cơn đ/au, tay, viết ước của anh ta.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm