Trăm Rắn Lót Quan

Chương 9

20/06/2025 18:49

Vừa đến trước cổng nhà Lưu Đại, tôi đã suýt ngất xỉu vì cảnh tượng bên trong. Khắp nhà Lưu Đại đầy rắn, sân nhà chằng chịt những con rắn đan xem, trên mái nhà, tường vách đâu đâu cũng thấy rắn ngóc đầu phùng mang.

Trong sân nhà Lưu Đại có một bộ xươ/ng người đầy rắn bò lúc nhúc. Những mảnh vải vụn trên bộ xươ/ng cho thấy đây chính là bộ quần áo Lưu Đại đã mặc khi đào m/ộ cho nhà tôi hôm trước.

Bảy vị Kim Cương còn lại co rúm người vây quanh Thất Công.

"Thất Công, có phải xà thần đến trả th/ù không? Chúng ta phải làm sao đây?"

Gương mặt Thất Công đen như mực, chẳng thèm đáp lời bọn họ. Ông ấy hướng vào trong nhà gọi lớn: "Xin hỏi vị Thường Tiên cầm đầu là vị nào?"

"Nếu Thường Tiên chỉ diệt một nhà Kim Cương mà tha mạng cho bảy nhà khác, ắt hẳn cũng là người tu chính đạo."

"Lão phu có một vật muốn dâng lên Thường Tiên, mong hóa giải h/ận th/ù thành hòa hiếu."

Vừa dứt lời, một con rắn nhỏ cỡ chiếc đũa, toàn thân xanh biếc bò ra. Thất Công vội gọi tôi lại gần nhưng tôi run như cầy sấy, không dám nhúc nhích.

Mẹ tôi đằng sau gi/ận dữ đẩy mạnh khiến tôi loạng choạng ngã sõng soài trước mặt Thất Công. Ông ấy rút từ ng/ực ra một con d/ao nhỏ, c/ắt ngón trỏ tôi lấy ba giọt m/áu nhỏ lên mình rắn.

Con rắn nhỏ gật đầu với Thất Công, lập tức đàn rắn trong sân tan biến như mây khói. Thất Công thở phào nói với mọi người: "Xong rồi, từ nay rắn sẽ không quay lại nữa."

Tôi ôm ngón tay rỉ m/áu nằm lăn ra đất. Ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt Thất Công đang chằm chằm nhìn tôi với vẻ cuồ/ng nhiệt kỳ lạ.

Thất Công bảo tôi về trước, còn ông ấy và mẹ tôi ở lại dọn dẹp hậu sự.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
3 Bé Lục Cục Cưng Chương 19
5 Thần Dược Chương 15
9 Chúng Ta Chương 18

Mới cập nhật

Xem thêm