Ngồi trên taxi, nghĩ thông suốt rồi.
Cũng thôi. Trước giờ Chu đối với lạnh nhạt băng, giờ gặp được người thích, băng chảy thì sẵn buông tôi.
Tôi đi khỏi đây chẳng áy náy, dù sao thì mấy năm nay, hắn chi tiêu cho không ít.
Đợi thời cơ thích hợp, đúng lúc hai người mật, đối chất tiếp, đề nghị chia tay.
Đàn chỉ đàn thôi.
Khi trở về giới trong cả đống đàn chờ lựa chọn.
“Hệ thống, chỉ cần đề nghị chia tay, Chu đồng ý một cách nguyện, thể trở về giới cũ và được số tiền khổng lồ đúng không?”
Tôi trong lòng.
“Đúng vậy, ký chủ. Nếu cảm khó khăn, thể trở về giới bây giờ.”
Nghĩ cảnh trở về làm nhân viên văn phòng bị bóc l/ột, ch/ặt răng quyết định.
Cố thêm vài ngày nữa.
Khi trở về giới thực, tiền mặt chủ, nói với gã: “Tôi xin nghỉ việc”.
Ông chủ ỷ việc cả công ty chỉ hiền lành, tục bắt tăng ca mà chẳng đồng nào.
Nhắm mắt nghĩ đến, nhiên vui vẻ.
Chiếc điện thoại trong rung lên vài lần.
Tôi rút ra xem.
Chồng yêu: đang ở đâu thế?”
Tôi nhíu mày, chả thèm đợi tin nhắn thứ hai, tức cho hắn danh sách đen, thuận bỏ luôn chế độ tiên.
Tiện đăng luôn dòng trạng thái:
“Không làm phiền”
Vừa yên được lát, điện thoại rung lên.
Lần bạn cấp ba, tháng nào rủ đi chơi nhưng lúc đó Chu nên lần nào chối.
Hứa “Trần Hoàn, tháng không ra ngoài thật à? Lâu anh chưa gặp, ham sắc bạn thì đừng thái quá chứ.”
Hứa “Lưu Vũ, Tiêu Kỳ với đang đợi đây. Hôm nay mà không gặp tuyệt giao đấy.”
Tôi xoa xoa thái dương.
Trần Hoàn: “Ở đâu?”
Hứa “Trời đất! Trần Hoàn, sống nay bar gửi địa chỉ cho.”
Bar?
Từ ngữ phủ một lớp bụi dày trong ký ức tôi.
Lần cuối cùng tới đó nghiệp cấp ba, bị ba đứa Hứa đi chơi cả đêm.
Tôi tửu lượng kém, vài ly say bí tỉ, trong tiếng hò reo của họ, liều mạng điện tỏ tình với Chu Thận.
Khi Chu tới nơi, say không đứng dài trên Hứa còn không ngừng sờ cơ bụng ta, vừa sờ vừa cười hề hề.
Chu mặt mực, kéo dậy khỏi ta, giọng lạnh băng:
“Trần Hoàn, muốn đi với anh hay ở đây?”
Tôi loạng choạng đứng dậy, Chu Thận, nắm ch/ặt vạt lên khóe môi hắn, còn lẩm bẩm:
“Chán rồi, sao vẫn chưa chịu lời em?”
Hôm sau Chu đồng ý với tôi. Về sau nghe Hứa kể lại, lúc đó mắt Chu nhìn muốn ăn tưới nuốt sống.
Sau khi với Chu Thận, hắn không thích chơi chung với Hứa nên dần chế qua lại.
Trần Hoàn: “Thôi, dịp khác vậy.”