Tôi nhưng ngại có bố ở đó nên cũng tiện nói gì thêm, lúc này chỉ đành đổi qua chân rồi mới bước vào cổng lớn nhà anh.
Cái sân nhưng cũng được quét sẽ có bụi nào.
Có mèo đen đang lười nhác nhoài trên xay gió nắng, thấy bọn bèn đầu lên nhìn cái rồi trở lại.
"Bố mẹ, từ còn nến sáp ong Bọn thắp hương."
"Có! Có! Để lấy."
Tôi muốn từ chối nhưng bị Phong quyết từ đường.
Cánh cửa đẩy ra, cỗ mùi xưa đã xông thẳng vào mặt, cảm giác lạnh đến tận xươ/ng tuỷ bao trùm cả tôi.
Tôi rùng mình trong lòng cảm thấy có xích.
Từ Phong nói: "Tới thì cũng đã rồi, em cứ coi như là cho quy trình."
Tôi nghĩ nhập gia thì tục, có n/ợ nần gì chờ sau khi quay về rồi hẵng tính, nên mới miễn cưỡng vào anh.
Trong từ có cái chít những vị, Phong đ/ốt cây nến sáp ong lên mới khiến khí lạnh trong phòng giảm được chút.
Tôi kinh ngạc khi thấy ra d/ao c/ắt vào tay của mình, nhỏ m/áu vào trong hương, sau cầm cây nhang lên lạy cái rồi cắm vào bên trong.
Làm hết những thứ này, d/ao cho nói: Tuế, lượt em."
Ánh nến chiếu vào trên lưỡi d/ao, m/áu tươi dính phía trên nhỏ rơi xuống.
Đồng của rụt lại, nhìn kia bằng ánh mắt thể tin được: "Em cũng phải hả?"
Từ Phong trịnh trọng đầu: "Bắt buộc."
Từ trước giờ, chưa lúc nào mong muốn của như thế.
Tôi tiếp bỏ mặc anh, xoay ra phía ngoài cửa: "Từ nhà thì tự lạy đi."
Từ Phong lại, bày ra vẻ mặt ‘là do hiểu’ mà nói: Tuế, c/ầu x/in em đó."