20
Trên xe ngựa trở về, suốt chặng đường lời nào.
Mấy nay luôn tránh hắn, đây mọi cuối cùng cũng xử lý xong, cũng lúc thẳng thắn rõ.
Ta dặn Hổ Phách chuẩn cơm và cùng hắn lặng lẽ dùng bữa.
"Hôm nay tiết vương có cùng thiếp dạo vườn không?" mỉm cười hắn.
"Được." nhìn cười, hiếm khi lộ ra ý cười.
Ta tay về phía hắn, hai tay nhau.
Cảnh vườn và hắn ít khi đây.
Rời xa những hầu theo sau, chúng trên con đường lát xanh.
Không gì, nở rực rỡ, cảnh ngập tràn.
Đột hắn vỡ im lặng này: "Ta có thể ông ấy sống."
Hắn nhắc tên, hiểu, chỉ cần thiết.
"Đa tạ vương chỉ là... sai, rốt cũng trả giá, hơn nữa thiếp chắc có thể giữ được toàn tốt rồi." đầu.
"Vi Vi, có... h/ận không?"
"Không h/ận, chỉ thiếp có một c/ầu x/in vương gia."
"Chuyện gì?"
Ta dừng nghiêng nhìn hắn: "Vương hãy thông ngoài thiếp bệ/nh mà qu/a đ/ời, từ nay về sau, trên đời còn Tự Như Vi nữa."
Hắn c.h.ặ.t t.a.y ta, im lặng hồi rồi nói: đi?"
Ta cúi đầu: "Đúng vậy."
"Tại sao? nhạc làm..."
Hắn hết, lời: phải."
Ta đầu, nhìn hắn càng thêm dịu dàng: "Vương cũng mà, đúng không? Giữa và ngài có nghi ngờ, thử thách và tính toán."
"Cuộc nhân chúng vốn dĩ một giao dịch cân đo ích, vì hôn, vương mới bỏ mặc thiếp trước quan khách, ngài chắc biết di chỉ mượn cao, ngài đầy đề phòng lần dùng di thử thách thiếp."
"Lúc hiểu nàng, nhân lại kỳ còn phận đặc biệt, trước đây ông ấy cũng từng lôi kéo ta, Bắc Cương khi đang kỳ biến động, thể nghĩ nhiều." hắn giải thích vội vàng.
Ta cười: "Vương thiếp trách ngài, đặt mình vị trí ngài, nếu cũng ngài. Ngài vậy, cùng cũng có lạnh nhạt ngài ít nhất cũng thiếp mấy năm ổn."
"Nhưng thực ra, từ bây nhìn lại, vương cũng sai, xuất hiện thiếp vốn dĩ mục dụng ngài."
"Dù vậy, giống họ."
"Vậy sao? Thiếp nghĩ chúng có gì khác biệt." dừng lại: và ngài."
Hắn khẽ gi/ật mình.
Ta cười nhẹ, tiếp tục: kích vương gian đối xử tốt đây gian phúc nhất những năm cô khi thiếp vợ ngài. Chỉ tốt bụng vương cũng có lợi. Vương từ Thái hoặc Thập tam lên ngôi, ngài trông chỉ đứng ngoài quan sát, cũng từng bước mượn dẫn dắt, nếu Thập tam mạo hiểm, cũng động liều chọn cách thức khích vậy, và mục cuối cùng ngài trên vàng."
"Hắn một cách bình thản.
Ta gật đầu, nói: "Đúng vậy, hắn ch*t."
"Nhưng này, mình cuối cùng đối điều gì, vẫn phối hợp chàng, kẻ đồng lõa."
Nói hai từ cuối, kìm được hạ thấp giọng, theo chế giễu.
"Ta ông ấy cơ hội." lặng, mím môi.
"Ta cũng khuyên, chỉ có thể con vì chấp niệm mà mắc kẹt đời." buông tay hắn ra, lùi lại vài tạo khoảng cách hắn.
Hắn bước tới vài cuối cùng tiến lại gần hẳn.
"Vi Vi, thật lòng yêu nàng, những gì đều dối."
"Ta nếu vương cũng cần tốn công sức, tìm đủ cách bảo vệ toàn bộ nhà Tự. Vương vì điều đó, kích, chỉ thể vượt chính mình."
"Vương dù có mục khi tiếp cận ngài, thực lòng mà nói, có thể khẳng định hổ thẹn, từng điều gì tổn hại ngài, cũng từng bất kỳ điều gì nguy hại dân chúng Đại Hạ. Còn về ta, ông ấy có tội thì chịu ph/ạt, nữ nhi cũng lời nữa, cuối cùng và vương thê bình thường, những xảy ra thể xóa bỏ, thay vì sống ngăn cách, chi tốt hai. Vương được nữ tốt hơn, các phúc đời."
Hắn nhìn thẳng ta, nhìn khó khăn: "Vi Vi, có yêu không?"
Ta từng nghĩ có một thấy ánh hắn đầy lo âu vậy.
Có lẽ nhìn thấu hắn.