"Tôi sinh được anh Úc tài trợ."
Trái tim treo ngược cổ cuối cùng hạ xuống.
Suýt nữa nghĩ Tầm sẽ nói: "Tôi tình nhân của chồng anh".
Mối qu/an h/ệ thật canh hẹ, định lên tiếng thì Tầm trên đỉnh cao đạo đức lên án Xuyên:
"Tống Việt xem ảnh bạn trai mà tin, ai ngờ thật sự anh! Anh Úc vậy, nếu có ổng đâu có đi học. Anh thật khốn nạn, những trân trọng đi tình!"
Đúng vậy.
Quý Xuyên đổ hoàn toàn.
Hắn kẻ mất trí, Việt xong định cả Tầm.
Tôi lập tức ngăn cản.
Không được, thật sự thể đ/á/nh.
Tôi đành lòng.
Kéo Tầm ra sau lưng né đò/n đ/ấm của Xuyên, nhíu mày: "Anh có thể làm trò cười được Nhục lắm!"
Bãi đậu xe ngầm lúc nào có qua lại.
Tôi trọng thể diện lắm.
Không thể để mất thêm nữa.
Nói câu đó xong chợt gi/ật mình.
Nhớ lại lần đầu phát hiện Xuyên tình, thành tiểu cuồ/ng bạo, đ/è đôi gian d/âm tới tấp. Lúc bị chịu nổi, hắn nói câu này.
À thì ra..
Thế giới quả vòng tròn khổng lồ.
Rõ Xuyên nhớ lại chuyện Hắn ngác đấy, sự hung hãn mất để lại vẻ bối rối.
Tôi nhanh chân Tầm rời đi ngay lập tức.