TIỆM ÂM XƯNG

Chương 15.

13/09/2025 18:22

Tuyết ngừng rơi, dân làng tụ tập trước sân nhà họ Dư.

Dư Uyển đứng cạnh đống củi, tay cầm cặp sách em trai. Ba chữ "Tiểu Bảo" thêu ng/uệch ngoạc. Chị! Giọng đứa em khàn đặc, khóe miệng dính m/áu từ trận đò/n, đó là sách của em!

Dư Uyển phớt lờ.

Cô rút tờ tiền âm từ ng/ực, nhẹ nhàng kẹp vào sách toán.

Tao đem tương lai nó đổi tiền. Ba vạn.

Que diêm vụt sáng, ngọn lửa liếm lên bìa nhựa cuốn "Học ba năm, thi thử ba trăm lần".

Mèo đen A Sửu ngồi trên tường, đuôi quật lia lịa: 47%... tới điểm giới hạn rồi.

Tôi gõ nhẹ điếu th/uốc. Trong sương xám, đồng tử Dư Uyển phản chiếu lửa, như hai ngọn đèn băng đang tan chảy.

Chưa đủ. Tôi lẩm bẩm.

Ngọn lửa bùng cao, nuốt chửng cuốn vở của đứa em. Tờ giấy thi 88 điểm giả mạo co quắp đen lại, tro tàn lộ ra con số 58 thực. Tiếng cười khúc khích vang lên trong đám đông.

Đại học của con! Đứa em giãy khỏi vòng tay mẹ, mắt đỏ ngầu lao vào đống lửa.

Dư Uyển giơ chân chặn.

Đứa em ngã nhào vào đống tuyết.

Lửa càng ch/áy dữ.

Dư Uyển nhìn bóng mình - kéo dài méo mó, như sinh vật mới l/ột x/á/c.

Lửa làm tan lớp sương trên mi, nhưng khóe mắt khô khốc chẳng còn giọt lệ.

Chiêu Đệ à... Trưởng thôn lên tiếng, thế là đủ rồi.

Dư Uyển rút thanh củi ch/áy, đ/ốt nốt cuốn sách tiếng Anh: Được thôi.

Cô quay chỉ vào cha: Trả n/ợ tám vạn bảy ngay đi.

Dư Uyển ngoảnh lại.

Trong biển lửa hiện cánh cửa đen bóng, vòng đồng g/ớm ghiếc - lối vào Tiệm cầm đồ âm phủ. Khe cửa lơ lửng tờ khế ước mới, son đỏ viết:

"Vật thế chấp: Vận mệnh gia tộc họ Dư"

"Đổi lấy: Thân phận tự do Dư Uyển"

Người mẹ quỳ sụp: Mẹ sai rồi... Mẹ lạy con...

Dư Uyển nhìn mái tóc bạc của mẹ.

Mùa đông năm ấy, khi mẹ ấn tàn th/uốc vào mu bàn tay cô -

Nóng không? Cứ chịu đựng đi.

Mèo đen nhảy lên vai tôi: Ký không?

Tôi dõi theo bàn tay Dư Uyển trong sương xám - những vết nứt vì bỏng lạnh nhuốm m/áu, đang từ từ hướng về tờ khế ước trong lửa.

Cứ đợi thêm. Để cô ấy tự chọn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm