2.
Nhưng hắn lại nhắn riêng cho tôi:
【Mảng da đó… có biến thành con mắt không?】
Tôi hoảng hốt – sao hắn biết? Chẳng lẽ tôi hôm nay không nhìn nhầm, trên da chị có một con mắt thật.
Chỉ là sau đó lại biến mất.
Tin nhắn tiếp tục gửi đến:
【Bởi vì khi Xà Sát đang thành hình, để tự bảo vệ, trên lưng vật chủ sẽ mọc mắt.】
【Nếu cảm thấy nguy hiểm thì con mắt đó sẽ hiện ra, gọi là “hậu nhãn” của rắn.】
【Đợi đến khi trên người cô ta mọc thêm nhiều da rắn, bắt đầu ăn thịt sống, thì chính là lúc Xà Sát hoàn toàn thành hình.】
Tôi thấy hắn càng nói càng huyền hoặc, nhưng câu sau cùng lại khiến tôi rùng mình:
【Xà Sát ở đâu, kẻ nó muốn gi*t chắc chắn là người thân cận nhất.】
【Nếu ở ngay bên cạnh cô, thì hãy cẩn thận, đó là mối th/ù không đội trời chung.】
Tôi không nhịn được trả lời:
【Anh lấy gì chứng minh đó là Xà Sát? Chị ấy vẫn rất bình thường mà.】
Đối phương nhanh chóng đáp:
【Việc này cần thời gian hình thành, lúc đầu trông vẫn như người bình thường.】
【Chính vì thế mới là một loại tà pháp cực đ/ộc.】
【Xà Sát sợ lạnh, không tin thì cô thử cho cô ta ăn đồ lạnh xem.】
Tuy tôi không tin mấy chuyện huyền học, nhưng nghĩ tới lời bạn mạng nói, tôi vẫn thấy hơi sợ. Nếu đó là thật, chẳng phải cha mẹ và anh trai tôi đều sẽ gặp chuyện sao?
Nghĩ vậy, dù có chút áy náy với chị dâu, tôi vẫn quyết định hôm sau thử một lần.
Sáng hôm sau, vừa tỉnh dậy tôi đã đi m/ua loại kem mà trước đây chị dâu thích ăn nhất.
Vừa về tới nhà, mẹ liền tức gi/ận nhìn chằm chằm thứ trong tay tôi:
“Con m/ua cái này làm gì? Ăn ngoài không xong còn mang về nhà là thế nào?”
“Chị dâu mày mang th/ai không ăn được cái này. Nếu mày làm nó thèm, tao đ/á/nh ch*t mày.”
Lúc đó tôi nào còn nghĩ nhiều, chỉ muốn kiểm chứng lời bạn mạng có đúng hay không.
“Mẹ! Phụ nữ mang th/ai không phải là không được ăn kem. Hơn nữa thỉnh thoảng ăn một chút thì có sao đâu?”
Sắc mặt mẹ bỗng thay đổi, bà kéo tôi ra một góc, hạ giọng hỏi:
“Có phải chị dâu mày tự mình nói muốn ăn kem không?”
Vẻ mặt mẹ rất kỳ quái, chưa đợi tôi trả lời đã kéo anh trai ra ngoài. Lúc đi ngang còn gi/ật luôn hộp kem trong tay tôi, dặn tuyệt đối đừng m/ua cho chị dâu nữa.
Mẹ vừa đi, tôi liền lấy từ túi ra một viên mochi kem lạnh khác, may mà tôi để dành một cái, vẫn còn nguyên bao bì, vẫn lạnh.
Tôi tiến lại gần phòng chị dâu, vừa mở cửa đã ngửi thấy một mùi hôi nồng nặc xộc tới, suýt nữa khiến tôi nôn. Trong phòng điều hòa bật rất cao, vậy mà chị vẫn trùm kín chăn dày.
“Chị dâu, em m/ua kem chị thích đây. Chị có muốn ăn thử không?”
Chị nhìn hộp kem trong tay tôi, lập tức lắc đầu, còn quay sang nôn vào thùng rác: “Chị không ăn, em cầm đi chỗ khác.”
Tôi đành đặt kem sang một bên, ngồi xuống vỗ lưng chị: “Chị à, mang th/ai thật sự khổ quá.”
“Người ta nói phụ nữ mang th/ai nên hít thở không khí trong lành, để em mở cửa sổ cho chị nhé?”
Nhưng ngay giây sau đó, phía sau cổ chị, con mắt kia lại chớp chớp nhìn tôi. Tôi không dám thốt ra tiếng nào, giả vờ như không thấy. Rất nhanh con mắt đó biến mất.
Tôi vội vàng quay về phòng, liên hệ với người bạn mạng hôm qua:
【Xin hỏi Xà Sát ngoài những dấu hiệu đó, còn đặc trưng nào khác không?】
Tôi chỉ mong anh ta nói hôm qua s/ay rư/ợu, những gì nói đều là chuyện đùa. Nhưng trong lúc tôi tìm ki/ếm “Xà Sát” trên mạng, ra một đống truyện tiểu thuyết, thì anh ta lại trả lời:
【Xà Sát sợ lạnh, nhất định phải ở nơi nóng ấm.】
【Rất nhanh thôi, cô ta sẽ bắt đầu ăn đồ sống.】
【Đứa trẻ trong bụng Xà Sát sinh ra cũng không sống quá ba ngày. Khi đứa trẻ ch*t, Xà Sát sẽ bắt đầu gi*t người.】
【Cô nhất định phải canh chừng, đừng để cô ta ăn thịt sống. Nếu ăn, cô ta sẽ biến thành rắn cho tới khi tiêu hóa hết.】
【Gửi vị trí của cô cho tôi, để tôi kịp thời đến giúp xử lý.】
Tôi nửa tin nửa ngờ, vẫn không dám gửi địa chỉ cho một người xa lạ, chỉ trả lời rằng nếu cần sẽ liên hệ ngay.
Sau một lúc trò chuyện với anh ta, tôi nghe thấy tiếng mẹ trở về. Bà đang băm thịt trong bếp.
Chẳng bao lâu mẹ gọi tôi, bảo đem bát thịt này cho chị dâu ăn. Tôi nhận lấy bát thịt trong tay mẹ, thấy rất kỳ quái, thịt vẫn còn đỏ, lại có nước loang loáng:
“Mẹ, thịt này mẹ nấu bao lâu rồi? Chẳng lẽ chưa chín?”
Tôi định dùng muỗng đảo thử, nhưng mẹ đã vung tay t/át mạnh vào đầu tôi:
“Mày biết nấu ăn hay tao biết? Chín hay chưa tao còn không rõ chắc? Tao bảo đem đi thì cứ đem đi.”
Tôi vừa đi vừa nhìn bát thịt còn sóng sánh nước đỏ. Vừa bước vào phòng chị dâu, chị đã như ngửi thấy món ngon, giục tôi mau đưa cho chị. Trong phòng hôi nồng như thế, chị lại không hề nhận ra sao?
Chị dâu ăn ngấu nghiến hết sạch, sau đó nói mệt, muốn nghỉ ngơi. Tôi đành bưng bát ra ngoài.
Chưa kịp vào bếp, đã nghe tiếng mẹ và anh trai trò chuyện: “Lần này chắc chắn an toàn rồi chứ?”
“Đống thịt chuột sống đó, mẹ đã l/ột hết da, sợ bị người khác phát hiện.”
Toàn thân tôi nổi da gà, tim đ/ập dồn dập, trong đầu chỉ vang lên một câu: Thịt sống… lại còn là thịt chuột!
Tôi nhớ tới lời bạn mạng kia: ăn thịt sống thì Xà Sát sẽ hóa rắn.
Trong lòng run sợ, tôi quay đầu trở lại phòng chị dâu. Nhưng khi vào, chị vẫn bình yên, ngủ say.
Lời bạn mạng kia… rốt cuộc có đáng tin không?