Nhưng Hoắc Khởi không đồng ý, hắn đã canh giữ tôi suốt ba ngày trong phòng VIP.
Đến trưa ngày thứ hai, chuông cửa vang lên, tôi vẫn lơ mơ chẳng tỉnh táo.
Bên ngoài mưa như trút nước, tôi đi dép lê ra mở cửa.
Ánh sáng nơi khung cửa hắt xuống, chiếu lên bóng dáng cao lớn của một Alpha, đứng chắn lối đi duy nhất.
Không phải Thẩm Ngọc, mà là Hoắc Khởi.
Hắn điềm nhiên đứng đó, chiếc áo khoác len đen trên người vẫn còn vương đầy nước mưa.
Hoắc Khởi không cố ý tỏa ra hormone Alpha, nên tôi cũng không đến nỗi quỳ sụp trước mặt hắn.
Hoắc Khởi khẽ cúi người xuống, hơi lạnh từ cơn mưa ngoài trời phả vào mặt tôi.
Đôi mắt sâu thẳm kia không hề mang vẻ gi/ận dữ như tôi tưởng.
Chỉ có ánh nhìn lạnh lẽo, tĩnh lặng như vực sâu không đáy.
Như đang soi xét một món đồ riêng vừa tìm lại được, nhưng đã hư hỏng nặng.
"Chạy trốn cái gì? Con trai ngoan..."
Hai Alpha cao lớn phía sau hắn dẫn Thẩm Ngọc vào nhà.
Thẩm Ngọc vội vàng kêu lên sau lưng Hoắc Khởi:
"Hoắc ca, không phải tôi b/án đứng... là tối qua."
Thẩm Ngọc liếc mắt nhìn Hoắc Khởi, gi/ận mà không dám nói vì sợ thế lực của hắn.
Cuối cùng cậu ấy khẽ nhép miệng: "Chú ấy đến nhà tôi đe dọa."
Tình bạn từ thuở thiếu thời, tất nhiên tôi tin Thẩm Ngọc. Rõ ràng tôi đã đổ hết tội lên đầu Trần Tự rồi mà...
Sao Hoắc Khởi lại tìm đến Thẩm Ngọc?
Chẳng lẽ hắn... đã biết kết quả phân hóa của tôi?
Tôi hoảng lo/ạn, chỉ nghe Hoắc Khởi nói:
"Hoắc Lâm, tôi tự nhận chẳng bạc đãi con... Tôi nuôi con khôn lớn, con đáp trả tôi như thế này sao?"
"Cùng Trần Tự hợp tác, l/ột x/á/c ve sầu, chống lại tôi?"
Tôi đột ngột ngẩng mặt lên, hắn không biết, hắn vẫn chưa biết...
Có lẽ vì quá lâu không tiếp xúc với Omega, Hoắc Khởi không nhận ra mùi hormone động dục trong không khí là dấu hiệu trước khi phân hóa Omega, hoặc có lẽ, hắn nhầm mùi đó là của Thẩm Ngọc.
Tôi không kịp suy nghĩ nhiều, vội cúi đầu xuống: "Con sẽ về với cha."
Vì cả người đang sốt cao, tôi suýt ngã chúi về phía trước.
Hoắc Khởi đỡ lấy tôi, nhíu mày: "Sao vậy?"
Nhưng tôi đã mất đi ý thức, toàn thân dựa hẳn vào người hắn.
Hoắc Khởi sờ trán tôi, vẻ mặt càng thêm nghiêm trọng.
Hắn trực tiếp bế ngang người tôi lên, ôm vào xe riêng của mình.