Khuyết Điểm

Chương 26

22/06/2025 19:19

Một năm tưởng mình đã quên anh. Nhưng đây là tình đầu tôi, sao dễ dàng quên đi được?

Kỳ nghỉ hè năm nhất, nhận hai công việc làm thêm, cày ngày đêm ki/ếm tiền n/ợ Nguy.

Sáng hôm bữa sáng ngất xỉu vì hạ đường huyết trên đường đi làm. Người qua đường bụng đưa vào viện.

Tỉnh dậy sau giọt th/uốc cuối cùng, thấy Lâm Dương chăm bên giường. Chúng trao đổi vài câu ph/ạt rồi im bặt.

Thấy u uất, ấy nắm ch/ặt tay tôi:

"Diêu Tâm, biết em thích Nhưng xứng đáng."

Tôi rút tay về, nở gượng:

"Chuyện tôi, đừng quan tâm."

"Anh thể khoanh tay người mình yêu bị tổn thương."

Lâm Dương lật mở loạt Nguy quây quần bên vợ con. Trong ảnh, Nguy đút cơm cho người phụ nữ ngồi bên ánh mắt dàng.

Tim thắt nhẹ. Thấy Lâm Dương ngạc nhiên:

"Em biết rồi?"

"Ừ."

Tôi tắt màn hình, lại Giọng vang đầy phẫn nộ:

"Hắn lừa em đấy, em sao?"

"Không."

Tôi gi/ận đấy, nhưng lòng biết ơn tiếc còn lớn hơn. Sau gặp mặt đã nghiệm Mạng sống này là do cho. Không thể vì mối tình đơn phương mà đổ lỗi hết đầu anh.

"Tại sao h/ận?"

Sau lưng tôi, nắm đ/ấm Lâm Dương siết ch/ặt đến mức gần như tung. người vai gương mặt căng cứng dần xuống.

"Tôi buông được, cũng thế. Đừng thời gian bên nữa, quay lại những cô gái thích đi."

"Không!"

Lâm Dương bật dậy, hàm răng nghiến ken két:

"Diêu Tâm! Anh thích em bốn năm Đêm đêm em, sao em chịu cho cơ hội?"

Giọng điệu gi/ận dữ khiến các bệ/nh nhân khác ngoái đầu nhíu mày:

"Tình cảm thể ép buộc."

"Rốt cuộc em vẫn còn thích ta."

"......"

"Đã thế, trước triệt hạ luôn cho xong."

"Cậu nói gì thế?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Ca Nhược Chương 9
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Thần Hộ Mệnh Chương 35
8 Cố Chấp Chương 25
11 Cáo Và Sói Chương 23
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm