Định luật Chân Hương

Chương 8

29/10/2025 16:05

Đêm khuya, tôi trằn trọc mãi không ngủ được. Mở điện thoại, màn hình vẫn dừng ở tin nhắn x/á/c minh của Lộ Dữ Chu. Nhớ lại lời hắn tối nay, tôi như bị m/a ám ấn nút đồng ý.

Vừa kết bạn xong, Lộ Dữ Chu lập tức gửi biểu tượng cười toe toét. Trông thật khó ưa.

Một lát sau, hắn gửi tôi file tài liệu tên "Những điều Omega cần lưu ý".

Tôi mở vào dòng đầu tiên yêu cầu phải ở bên Alpha của mình nhiều hơn.

Tôi: "Cút đi."

Lộ Dữ Chu: "Vâng."

Hôm sau đến lớp, lại thấy Lộ Dữ Chu trong phòng học. Hầu hết chỗ ngồi đã kín, chỉ còn chỗ bên cạnh hắn. Tôi bất đắc dĩ bước tới, ánh mắt ra hiệu đừng nói chuyện.

Lộ Dữ Chu ngồi học ngay ngắn, mắt dán vào bảng, vẻ chăm chú nghe giảng. Chỉ mình tôi biết, hắn cứ lén liếc nhìn khi tôi không để ý.

Một hai lần, cuối cùng công khai nhìn chằm chằm.

Thấy phiền, tôi đành gục mặt xuống bàn ngủ thiếp đi.

Đến giờ giải lao, có tiếng gọi tên tôi.

Bị làm phiền giấc mộng, tôi nhăn mặt đe dọa: "Gọi nữa thì tôi—"

Chưa dứt lời, Lộ Dữ Chu đút ống hút vào miệng tôi.

Tôi hớp vội, sữa ngọt tràn lưỡi.

Hắn lấy bánh mì đặt trước mặt: "Sáng cậu không ăn sáng, tớ mang cho cậu."

Tôi đẩy lại: "Không cần."

Hắn đẩy về: "Bác sĩ bảo bỏ bữa hại sức khỏe, với lại chúng ta vừa—"

Sợ hắn nói bậy, tôi bịt miệng hắn: "Im! Tôi ăn đây!"

Ăn xong bữa sáng, tôi quay lại thì thấy hắn cũng lấy phần giống hệt ăn từ tốn.

Đúng khi chuông reo, hắn ăn xong.

Tôi kéo cổ áo hắn cảnh cáo: "Từ nay đừng mang đồ cho tôi nữa, rõ chưa?"

Lộ Dữ Chu gật đầu ngoan ngoãn: "Dạ."

Hôm sau, trên bàn lại xuất hiện phần ăn y hệt. Dù hắn vắng mặt, tôi vẫn biết chắc là của hắn.

Mấy ngày sau, tôi lại thường xuyên gặp hắn trong trường. Hắn nghe lời, nơi công cộng giả vờ không quen. Vì tôi hứa gặp riêng mỗi ngày, hoàn thành nhiệm vụ nắm tay ôm ấp theo lời bác sĩ.

Cho đến khi hắn lấn tới, lúc tôi chơi game bỗng hôn lên má.

Mặt tôi đỏ bừng, quát: "Muốn ch*t à?"

Lộ Dữ Chu thu dọn đồ đạc. Rồi... bỏ chạy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau khi cứu nam chính trong truyện đam mỹ, tôi thật sự “quay xe” rồi

Chương 23
Lúc Chu Tầm bị đánh đến thân tàn ma dại, tôi chỉ đứng xem náo nhiệt. Lúc cậu ta bị tên đầu vàng nắm cằm sỉ nhục, tôi thậm chí còn châm điếu thuốc, tìm chỗ ngồi xuống mà thưởng thức. Hệ thống gào thét: [Anh định bao giờ mới bắt đầu cứu rỗi đây? Cậu ấy sắp tan nát rồi đó.] Tôi nhếch mép: "Liên quan quái gì đến tôi." Bộp! Chu Tầm bị người ta đá bay một cước, đổ nhào vào thùng rác rồi ngã vật xuống chân tôi. Tôi cúi đầu liếc cậu ta mấy cái, bật cười khinh thường, định quay người rời đi. Bỗng cổ chân bị ai đó nắm chặt, Chu Tầm ngước lên nhìn tôi vài giây, rồi nói với đám người đang đánh cậu ta: "Đây là bạn trai tôi, anh ấy có tiền." Tôi: "???" Tôi thở dài, hỏi hệ thống: "Làm trai thẳng ở chỗ này là phạm pháp đúng không?"
958
5 Diễn Chương 24
12 Bằng Chứng Thép Chương 10

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Sau khi được nhận lại vào gia đình giàu có, tôi dựa vào thể chất xui xẻo để sắp xếp lại cả gia đình.

Chương 6
Tôi mang số mệnh thiên sát cô tinh, trời sinh là sao chổi. Vừa mới sinh ra, tôi đã bị tráo đổi. Trong vòng ba năm, gia đình bố mẹ nuôi xảy ra hết chuyện này đến chuyện khác, cuối cùng họ phải vội vàng đưa tôi vào một đạo quán. Sư phụ nói tôi mang sát khí quá nặng, cần phải tịnh dưỡng, nếu không sẽ hại chết tất cả những người xung quanh. Hai mươi năm sau, bố mẹ ruột cuối cùng cũng nhớ đến tôi. Ngày trở về, cô con gái nuôi Tô Noãn Noãn nắm tay tôi khóc lóc thảm thiết: "Chị ơi, chị về thật tốt quá, tất cả là lỗi của em, em không nên chiếm đoạt cuộc đời chị..." Vừa nói, cô ta "vô tình" trượt chân, ngã nhào về phía tôi. Tôi mặt không cảm xúc lùi lại nửa bước. Chiếc bình cổ phía sau lưng cô ta, không một dấu hiệu báo trước, rầm một tiếng, tự vỡ tung. Mảnh vỡ văng khắp người cô ta.
Báo thù
Gia Đình
Hiện đại
217