Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2329: Phiên Thiên Kỳ

05/03/2025 18:42

"Không gì, tốn thời gian bốn chậm việc tu luyện chúng ta. nha khách sáo bốn lão cứ chủ trì đi." Lão g/ầy mỉm cười nói, biểu lộ bên, ý mở miệng nói chuyện.

“ Bốn trưởng lão đợi chút, chóng đem giá.” Ngọc Song liền vội đáp ứng, quay trang tử vẫy cái.

Lúc trang tử lên bước, đi tới khu vực cách trượng, lẳng lặng yên ở nhúc nhích.

Cùng đó, thân bốn gã trưởng lão Thương phát liền hiện ở bốn đài, xếp bằng ngồi xuống.

Lúc phần đông sân thấy Hách Liên Thương hơi bốn gã Đại Thừa lão khỏi lấy mong chờ.

Xem phẩm sắp tới hiếm cực nếu bày đội lớn vậy.

Đến Ngọc Song thi pháp, màn sáng phủ khay bạc bổng lóe lên biến mất, từ hiện một cây cờ màu xám tro.

Cây cờ chưa nữa xích, lá cờ mỏng màu xám, quang nào, lờ mờ vài đạo vân màu biết tên ở trên, thoạt nào thu hút.

Mặt ngoài cây cờ màu xám tro được chằng tấm phù lục màu bạc, từ vẫn tản từng đợt q/uỷ dị, khí quanh trở nên mông lung thường.

“ Tên tuổi Hỗn Bảng, chắc mọi nói qua, bảng ghi lớn nhất Giới. Bảo danh thấp, chừng ở mình vài đạo các ngồi đây được kiện, Vật danh ở phía trên, ta mấy thức thấy qua.” Con mắt Phụ qua bốn phía trường, quyến rũ nói.

“Hồ tiên tử nói lời hẳn lần Vật?” Một tên Hợp Thể nhịn được câu.

“ Khanh khác, chư đạo đều thông chắc đoán được thiếp thân nữa danh ở trí thứ Bảng Phiên Kỳ.” cây cờ cười khẽ nói:

"Thật Phiên Kỳ!"

"Không khả năng, Vật sớm tích nhiều sao?"

“Cũng vì chi Phong Nguyên Đại Lục chừng đại bị tổn thương khí, thậm chí bị diệt hoàn toàn. Thật tới hôm nay, lần nữa thế.”

Trong nhất thời, tất mọi sân rộng đều cực phấn, tiếng bàn xao càng vang toàn trường.

Ngay Đại Thừa lão bên vài chục tòa Thạch Ốc, phân nửa tâm tỏ chờ mong.

"Phiên ta từng nói qua. Loại hiện đại hội ngoài dự liệu. Hách Liên Thương siêu lực”. phía xa đài, đồng hiện lên tia kinh ngạc.

Về phần Huyết cùng Chu Quả ở bên càng mở mắt, thần sắc đầy khó được.

“ Cho lão câu, ấy Bảo Bảng kia không? hắc.., Nếu ấy, ta cam lấy tự mình cất dấu riêng.” Tên Đại Thừa cùng tranh Hoàng Tủy Huyết lạnh lùng lên tiếng nói.

“ Tiền tuệ Nếu danh phía Bảng mười phần vẹn, dù Bổn vài phần lực ngông nghênh lấy ra. thứ nói, vài tên Thượng tới cửa, hậu hoạn vô cùng bổn rồi. Tuy nhiên, nói ấy Phiên danh phía Bảng chỗ nào giả dối.” Ngọc Song hơi khom kính cẩn lời.

“ Nghe khẩu khí ngươi, thường, nên trò bí mật, trực nói ràng đi” Một Đại Thừa Lão lạ chậm rãi lên tiếng.

“ Vâng, vậy thì để giải thích đôi điều. Các đạo ở đây phần đều nói qua tên tuổi Phiên đối sự hiện và biến chóng biết rỏ chuyện Phiên được chia phần lá Phiên thì sợ mấy biết. Vãn nửa đó. đ/ộc sử dụng phát phát huy thần thông bình Bảo mà Chỉ hợp mới phát huy mười phần Bảo. Nếu không, Bổn đem lấy giá." Phụ xinh đẹp vội giải thích.

"Một phân thành "

"Âm song "

Trong sân rộng, tự xao động. Không ít thần sắc lộ mình.

"Nguyên lai nửa Phiên Vật bực luôn cực nếu hiện thế, đồng cảm ứng được mới đúng. Qúy không?" Lại tên Đại Thừ phi lớn tiếng hỏi

Câu các sân rộng đều nín thở tập suy nghĩ, tất câu suy bọn họ.

“Tiền nói đùa, Bổn nếu thì sớm lấy tới rồi, nào đem mình Bổn mới Bổn quả biết nào. Được rồi, thiếp thân giải thích xong, bây giờ thiếp thân đem hiện năng, mặc dù cách nào được Bảo năng, đủ các đạo cùng các phân biệt thiệt giả.” hồi phục sự kính, liền đem run lên.

Tiểu vốn đang mơ hồ mờ mịt liền lập hiện âm thanh vù vù vang lớn,một dải sáng màu từ phóng ra, cuồn cuộn ngưng lại, huyễn hóa đóa màu vàng, lập đem trọn đài phủ vào bên trong.

Sau khắc, bệ đ/á tiếng chú ngữ trầm thấp Phụ. Tiếp tiếng đóa màu quay tròn thẳng lên.

Toàn bộ thiên khí rung lên, phô tuôn bệ đ/á, nhao chui vào bên cúc thấy bóng dáng.

"Ầm tiếng n/ổ lớn bỗng chốc vang lên.

Linh quang đóa cúc tỏa chóng lan trôi nổi toàn bộ trường.

Trong chốc lát thời toàn bộ gian phía trường được phủ bởi đóa lớn màu vàng.

Những ở phía dưới, vội đem thần niệm qua đóa lớn màu vàng, sắc liên biến đổi.

Mỗi đều cảm ứng được ràng, bên đóa lớn màu chứa lớn.

Càng bọn họ kinh hãi bên đóa hóa lớn màu cực bất ổn, giống n/ổ tung bất nào.

Nhưng bên gian tiếng hừ lạnh:

“ Hừ, phô trương Bảo không, lão gia chúng ta được Hơn nữa bình tranh đoạt, đầu đi!”

Lời dứt, ngay phía bỗng cuồ/ng phong màu xanh cuốn ra.

Những đóa cúc kia khi xúc nháy mắt trường biến nửa.

"Vâng, lập đầu giá!" Ngọc Song thấy vậy, tâm kinh, cuống quít run lên lần tản mà ra.

Những đóa lớn màu sót động,sau chúng nhao lóe lên hư biến mất.

Một lần nữa thân Nhân hiển lộ đài.

"Phiên thức đầu khởi điểm quy trăm triệu thạch! Nếu đủ, phép dùng các trị tương đương cạnh tranh!"Phu run lên, khôi phục bộ dáng kia,nghiêm nói ra.

"Năm trăm triệu "

Phu dứt lời, lão Đại Thừa cừa nói chuyện liền suy nâng giá.

Trong sân rộng, đám Hợp Thể, Luyện Hư đều im lặng.

Mức tới trăm triệu thạch, căn bậc bọn họ được.

Xem thứ quá nửa giống lần đây Thương Minh, đồng đều bị Đại Thừa lão kia lấy.

Nhưng ở vốn mạnh quyết tất cả.

Trong huống mà bất kể tài sản lực đều sánh, cam lòng, biểu lộ bất mãn nào.

“Năm trăm triệu mà muốn m/ua Bảo, đạo đang nói đùa. Ta trăm triệu.” Trong tòa tiếng cười duyên tử, ngay lập đem tăng lên nửa.

"Hừ, nếu vẹn Phiên tự căn cách nào m/ua nửa bộ phận phát huy Bảo, ta tính thấp rồi. Nếu đạo cảm thấy trị lớn mức ấy, vậy cứ để cho tiên tử đi." Đại Thừa lão đầu tiên hừ tiếng, trực thối khỏi giá.

Những hồi yên biết bị lời Đại Thừa lão kia thuyết phục, cố nhất thời nào giá.

Vị tử thứ căn quan tâm nào, cười khẽ tiếng phía Ngọc Song nói: "Hồ nha nếu nguyện ý nên tuyên ấy thuộc ta rồi."

“ Vâng, hành lượt, nếu lên tiếng…” xinh đẹp rùng mình, cưỡng cười lấy nói câu.

Nhưng chờ nói xong lời, âm thanh nhạt báo giá“chín trăm triệu”, chốc vang lên ngay phía trường đang tiếng động.

Trong ốc, Huyết cùng Chu Quả đều mình phía đang ngồi.

Vừa âm thanh thả kêu lên.

"Chín trăm triệu nghìn vạn "

"Một tỷ "

"Một tỷ mươi triệu "

Hàn kêu phát đ/á/nh thức các Đại Thừa lão khác, từng tiếng gọi liên vang lên, chốc đem lên tới tỷ trăm triệu thạch.

Trên trường nhất thời trở nên im ắng tiếng động.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Đi Hóng Hớt Tỏ Tình Lại Thành Bạn Trai Trùm Trường

Chương 11
Tôi chỉ hét “Đồng ý đi!” cho vui, ai ngờ bị trùm trường kéo lên sân khấu, hôn một cái rồi tuyên bố tôi là bạn trai của hắn. Tôi hóng hớt xem tỏ tình mà giờ ba má tôi tưởng tôi sắp cưới thiệt. Tôi Nhậm Dư chỉ là một học sinh bình thường trong trường, ngoại hình vừa đủ nhìn, học lực vừa đủ qua môn, mồm mép vừa đủ khiến đám bạn cười bò mỗi ngày. Cuộc đời tôi vốn yên bình như mặt hồ không gợn sóng... cho đến cái ngày định mệnh đó. Tôi cùng đám bạn đứng hóng hớt cảnh tượng "hoa khôi tỏ tình với trùm trường". Hào hứng, ồn ào, góp giọng cổ vũ như dân cổ động viên chân chính. Ai ngờ, trùm trường chẳng những không đồng ý, mà còn ngoắc tay kéo tôi lên và phán câu xanh rờn: "Đây là bạn gái tôi. À nhầm... bạn trai tôi." Kể từ giây phút đó, cuộc đời tôi chính thức rẽ sang một chương mới làm bạn trai hờ (tạm thời??) của Lục Dã trùm trường đẹp trai, lạnh lùng, học giỏi, đánh nhau giỏi và... cực kỳ biết cách gây chuyện. Mà đừng tin vẻ ngoài hắn lạnh lùng, thật ra nội tâm hắn còn... rảnh hơn cả tôi.
0
7 Vân Môi Chương 19
8 Hung Trạch Chương 22
10 Vân Chi Chương 19
11 Bài Thuốc Dân Gian Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm