Tôi ngày, ngày, ba ngày.
Chỉ được tin ch*t vì bệ/nh.
Tang làm rất gáp, trong đêm đã hoàn liệm, sau đó khóc tang, thủ hiếu.
Ngay cả mặt lần cuối được, đến linh đường, bàn thờ đã được dựng từ sớm, khắp nơi vải trắng.
Bố khóc thê tới phúng viếng trái lại còn phải coi ta, tránh ta khóc ngất.
Tôi xoa cánh tay, ánh nắng ban chiếu lên người khiến cảm thấy lẽo.
Linh đường này rốt cuộc linh đường hay sân diễn kịch?
Nếu tại sao lại ra sức biểu diễn như vậy?
Ông ta ràng biết nước của ta, thấy.
Hai và miệng của đã bị kín, đang lẳng đứng sau lưng ta.
Lần tiên yên tĩnh mình như này.
Cũng lần tiên cảm thấy thấu can thế này.
Bà mãi quay về, lắng tưởng ra rất nhiều khả năng, x/ấu nhất của x/ấu nhất chính đã gi*t nội.
Nhưng ngờ được rằng người ra tay lại tôi.
Vì sao?
Tôi hỏi trong lặng.
Tiếp đó cơn dâng, giống như rồng đất cuộn mình, khuấy đảo khiến lòng rối tung.
Tại sao!
...
Sau ch*t, dường như bất ngờ nhận được ưu ái của trời.
Đầu tiên của hoàng đế, sau ngày hôm đó, bổng của được phục, tháng còn tăng thêm mảnh đất công, mấy trăm cuộn lụa bông, vân vân.
Sau đó dự tính chuyển kinh làm việc.
Tiếp đó tin hoàng sắp phi truyền ra, dự kiến sẽ vào hậu để lên bước.
Vương thị quý cành xum xuê, vốn được coi trọng trong đó.
Nhưng liên tiếp những tin vui này, ngầm trở đối đáng m/ộ của nhánh bên thị.
Những gia tộc lớn khác coi trọng mấy phần.
Trong khoảng thời gian mày mặt sánh bằng.
Tôi lùng ở bên quan hề tin thật thần tiên gì đó đang phù hộ cho tiền của mình.
Tôi biết, được phục bổng thì ch*t vì bệ/nh.
Khi ta tính chuyển tới bộ thư, mẹ đột nhiên kêu bệ/nh nữa.
Hoàng phi, anh trai ngã ngựa, ch*t rõ.
Sau đó ốm đ/au, cung.
Hoàng bày tỏ nuối sâu sắc, phong làm phu nhân Hoa còn ngừng ban thưởng đưa đến phủ.
Bố chóng được chức vị tam công.
Vào lúc này, đột nhiên đi với ta.
Tôi ngẩng mình.
Trong tôi, người mẹ với sắc mặt xanh tím đang cổ ta.
Chị với thất khiếu chảy m/áu đang giẫm trên vai ta.
Anh trai bị đ/ứt g/ãy tứ chi đang bám trên lưng ta.
Sau lưng, còn bị kín với miệng.
Tôi biết, bây giờ đã đến lượt rồi.