3.

Mãn tắm xong, kiên làm động tác bóp con, mặc quần áo bé, đọc sách nghe, ru ngủ rồi bế giường trẻ em.

Cuối cùng, cẩn thận trèo lên giường trong phòng ngủ chính, vòng ôm từ phía sau: "Bà xã, gian em vất vả rồi, mấy ngày tới em chỉ cần sai bảo thôi là được."

Dưới vàng ấm áp, mặt dịu dàng và sâu lắng.

Toàn bộ tâm trí, mắt đều dành tôi.

Không có gì khác biệt với ba nghìn ngày đây.

Nhưng rốt cuộc là từ khi nào chuyện đầu thay đổi?

Tôi không người địa phương.

Sau khi tốt định về quê phát triển.

Nhưng gặp Vi.

đây.

Vào ngày cầu hôn tôi, nói sẽ thành gia đình tôi, sẽ yêu tôi, chăm sóc và bảo vệ tôi.

Tôi đưa kế hoạch tương lai cuộc đời mình.

Dành niềm tin và tình cảm ta, không hề che giấu điều gì.

Tin tưởng 100%, bao nghĩ rằng sẽ làm điều gì khiến tổn thương.

Chúng thực sự rất yêu nhau, chứng là chúng có một cô gái rất dễ thương.

Nhưng bây thì sao?

Anh là người tin tưởng là người thân là người yêu nhất.

Tôi chẳng hề phòng bị gì với Vi.

Thế nhưng lúc yếu đuối thì đ/âm một nhát chí mạng tim tôi.

nghi vấn hiện lên trong đầu tôi…

Hai người họ đầu từ khi nào?

Tại sao như thế?

không yêu nữa chỉ là hứng thú thôi?

Hai người họ đi bước nào rồi?

Lục không sự thay trong người tôi, bàn đưa dưới vạt áo tôi…

Tôi cảm thấy da đầu mình tê dại, định ngăn lại.

“Đinh…”

Âm thanh thông báo tin trong trẻo phá vỡ bầu không khí ngột ngạt này.

Lục bối rối, vội vàng tắt chuông điện thoại.

Một lúc sau, từ từ buông ra.

Nhỏ giọng nói: "Anh chút công việc giải quyết, em ngủ sớm đi, nếu Mãn có gì thì gọi anh."

Có lẽ không biết.

Anh để sự dối trá quá rõ ràng rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm