Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 84: Bộc phát khó thể tin!

05/03/2025 16:25

Dịch giả: Hàn Long - nhóm dịch: HTP

Bạch nghe tiếng gầm gi/ận s/ợ, vội vàng liếc bộ ch*t đến. Ánh trợn trừng, h/ồn phi phách tán.

Nhất bộ hung thần á/c sát lão, mấy lời rống mặc dù muốn tự phượng kia. Loại nghĩ phượng cả đều đem Hương Vân Sơn chơi cái, cả buông liền sợ nổi cả da gà.

Trong chút suy nghĩ ảo tưởng, đem phượng thay bằng bộ Đồng mãnh liệt trướng, cả r/ẩy, cấp vội.

Mặc dù nhát gan, mặc dù sợ ch*t, nhưng... Giờ phút đột nhiên hiểu ra, tế giới với ch*t khủng hơn, phượng...

“Sư huynh ta, ta muốn chim!” nghĩ tức tiếng thê lương thảm thiết.

Trịnh Viễn Đông đứng vội ho tiếng, vờ nghe thấy.

Dưới mãnh liệt liên tục thoáng phát, oanh tiếng trực vội, gần xuất hiện tàn chớp đuổi theo trước. trận gió thổi người, ngẩng bóng lưng xa xa.

“Cái này... Đây gì!” cả bọn đều s/ợ, đó, bọn lão, gào thét bay qua, hướng về cấp đuổi theo.

Cảnh tượng tức đều hít vào khí.

Những ngoại môn đứng quan sát đều mở to mắt, mỗi đều lộ tưởng tượng nổi.

“Bạch rõ ràng vậy!”

“Xem đuổi gi*t hiệu quả thật thường...”

Trong xôn xao, khóc nước mắt. ủy cực giờ phút đi/ên, vượt tên tên tử. tên vượt đều hít vào khí, cách tin vào thậm tên phục, răng đi/ên, cuối cùng trơ xa.

“Ch*t ti/ệt, giống giẫm đuôi vậy!”

Giờ phút lẫn ngoài, tất cả đều làm động. cả chưởng môn trợn mồm, giờ khắc đều làm mình.

“Ách... Chính chưởng môn minh!” Lý Thanh Hậu cười khổ, hướng về Trịnh Viễn Đông nói.

Hứa Mị Nương cùng với Thanh Phong thần đều cổ Đám phía, đều nhịn cười tiếng.

“Kẻ bất hảo... dùng loại pháp rồi.” Trịnh Viễn Đông vội ho tiếng.

Cùng đó, vội, dần xôn xao.

“Hắn vượt cứ tục vượt vậy, nhất định sẽ vào trăm thứ đầu!”

“Bạch sư thúc cố gắng lên...” Còn tiếng cười reo hò khen hay.

Đúng đột nhiên chấn động, bất ngờ huyễn hóa lỗi. lỗi hai lóe lên, gầm nhẹ, hướng về tới.

Thượng Hữu nhất thần thường, ki/ếm quét Lập tức lỗi ầm ầm tan giảm bớt tục vững vị thứ nhất.

Phía Lỗi, Tâm Kỳ, năm tên ẩn giấu lực giờ mới ra. cả đều nhẹ nhàng, ch/ém gi*t tục lên.

Bốn xuất hiện lỗi này. ruột a, lỗi gần, khi định bỗng nhiên lưng cuồ/ng gào đuổi theo rồi.

“Bạch đổi ý Sau khi ngươi, sẽ ngươi tự nếm thử phượng, sẽ ngươi khác đó!” kiệt. Vì muốn kích tiềm lực chính mạng...

Bạch nghe câu huyết dịch oanh tiếng, tuôn ngược vào đầu. Trước đều đen chút phản Đến khi ý nghĩa lời nói nghĩ chơi cách thê thảm kia, nghĩ cuối cùng nghĩ phượng đực cường tráng kia... hiện cuộc đời sẽ cùng thê thê lương.

“C/ứu a, ta muốn chơi a...”

Giờ phút sợ hãi thậm vượt cả Lạc Trần gia tộc đuổi gi*t. lớn bây giờ chưa trải vậy. Giờ phút thét r/ẩy thân. Bỗng nhiên tia sáng trắng xuất hiện, chớp bao phủ bộ cơ trở ngân quang.

Tốc vào đột phá giới hạn đó, khi chộp tới, oanh tiếng, heo rừng, mãnh liệt ra.

Oanh oanh oanh!

Tốc lỗi mới gần trực đ/á/nh bay. đi/ên, làm lỗi đụng bay lên, cả hóa vội vã đi.

Nhìn từ lỗi ngừng bay ra.

Tốc với hơn nhiều, vượt trăm, trăm thứ hai trăm, Trước trăm!

Quá nhanh!

Một vang ngập trời, vượt Cả đều ngây người, giống bạo long thét lên, vội, đều đỏ. thề, quyết để mình.

Giờ phút sớm quên thứ tự gì gì đó, ý nghĩ, chạy và chạy... Lao cây kia!

Thậm làm vướng bận, túm lấy ném bên, cả vội, nhấc tiếng vang dọc đường.

Đám cây đ/á, đứng đỉnh núi khi màn đều hít vào lộ động.

“Hắn... sao!!”

“Đây đâu người, đây rõ ràng dã trư hung bạo!!”

Chu ngơ về trước. bản né tránh lỗi hoàn dựa vào trực đ/á/nh bay. Lão hít vào rồi... đối hay không.

Tốc dường cực vốn cách tăng tốc. Tiếng vang quanh quẩn, tiếng gió thiên động lỗi xuất hiện lần lượt lưới lớn. lưới thình lình ảo ra, cản người.

Chẳng lưới mới xuất hiện đụng vào thủng động lớn, phanh phanh quanh quẩn, cách cản chút nào.

Tựa dưới cực hạn trở lợi khí bén nhất!

Ngay đó, đất xuất hiện phập giống đầm lầy, thậm xuất hiện cả xoáy. cần bao phủ, sẽ khó ra. Không ít hạn chế này.

Nhưng bản chú ý thứ này. Vèo tiếng, vụt tên b/ắn. Dù ngừng xuất hiện quanh cách làm giảm bớt, trực mang theo cả về trước.

Rất vượt tám mươi, năm mươi, mươi thứ đầu. Rồi vào mười thứ đầu...

Cảnh tượng thở cần nói xem kia. khắc ánh đều ngưng tụ về phần Thượng Hữu, đều thèm xem.

trọc. gã mang theo che giấu chiến lực nhiều năm, thường xúc với ngoài, hôm nay mới lộ lực, muốn gọi đại thiên kiêu minh gì gọi sơn ngoại sơn.

Toàn lánh hào hạt châu cấp bay múa, trẻ che. Bên hơn mười xoáy, dưới gã, tuy làm hạn chế nhỏ, gã biết, cần sẽ mất.

“Càng cường giả, khi vào nơi đây lượng quấn quanh sẽ nhiều. Không biết mấy ta đây hơn mười xoáy, rồi.” nghễ tự nói. Chợt nghe tiếng gió lưng, gã sửng chút, rằng nghe nhầm. Ở làm sao tiếng gió...

Nhưng gã chưa cuồ/ng từ thổi đó, gã liền cạnh cấp ra. Bốn quanh kia, trăm quanh!

Tròng gã thiếu chút rớt ngoài, hơn trăm quanh, chút nào. lầm dùng sức dụi dụi hai rồi lên, đối bóng lưng.

“Không khả năng!!” Thanh nghẹn ngào.

Bạch r/ẩy, thảm Sau khi hơn trăm tức hơn, trực vội, dọc vượt mấy người. đều vòa mười thứ bọn trận chiến đều hóa riêng mình, che giấu lực, giờ phút muốn tiếng làm ai lấy đều Nhưng hôm nay khi đều tin quái vật vậy, s/ợ.

Chu Tâm cắn ch/ặt răng trắng ngà. Mảnh nàng khác biệt, giáng xuống áp tận, dường muốn đem nơi đóng băng, nàng lại.

Nhưng nàng khó khăn tìm yếu để bỗng nhiên lưng đột nhiên truyền két. Tâm sững sờ co rút lộ tin.

Oanh tiếng, trực cạnh nàng. Bởi đ/á/nh két truyền ra, khe hiện từ hư vô, rõ ràng... trực đụng nát!

“Bạch Thuần!”

“Không khả năng!” Tâm mở to mắt, kết giới tan vỡ khi Nàng bóng lưng trước, cả giống thiên lôi oanh kích, trợn mồm.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Âm Thanh Ba Lan Năm Ấy

Chương 6
Ngày nhà họ Tô bị khám xét, cha tôi khoác lên người tôi bộ váy áo lộng lẫy, ném tôi trước mặt binh lính: 『Đây chính là đại tiểu thư Tô Nguyệt Oanh của Tô gia.』 Mọi người đều nói cha là bề tôi trung thành. Khi gặp lại, cha đã trở thành Đại tướng Thần Vũ được tân đế sủng ái nhất, Tô Nguyệt Oanh trở thành hoàng hậu, sống trọn kiếp bên cạnh tân đế. Còn tôi, là kỹ nữ thân bại danh liệt nơi lầu xanh. Mẹ tôi vì muốn chuộc tôi, gượng gạo thân thể tàn tật đến cầu xin cha, nào ngờ bị người giữ cổng hai gậy đánh chết. Tôi cầu xin Tô Nguyệt Oanh chôn cất mẹ, không ngờ nàng nói: 『Lầu hoa đầy những kỹ nữ thanh bạch, nếu ngươi biết giữ mình, ta còn có thể giúp. Nhưng ngươi tự nguyện rũ bùn, ta sẽ không giúp kẻ như thế.』 Đêm đó, tôi bị chặt tứ chi, vứt xuống sông. Khi mở mắt lần nữa, tôi trở về ngày Tô gia bị khám xét. Lần này, hãy để Tô Nguyệt Oanh tự mình giữ gìn phẩm tiết nơi lầu xanh đi.
Cổ trang
Cung Đấu
Báo thù
0
Nhử Địch Chương 11