Lật Kèo Rồi!!

Chương 14

17/05/2024 10:25

14

Nên tới, rốt cục phải tới.

Tôi cúi đầu, đợi cơn thịnh nộ Tước.

Nói không chừng, tiếp theo, hắn sẽ bắt ph/ạt tôi.

Nhưng kế tiếp, môi hắn hung á/c lên.

Trong đôi mắt hắn đầy đi/ên cuồ/ng hữu tị:

"Em thích cậu sao? nhiêu phần trong trái tim em?"

Còn không chờ kịp trả lời, hắn nói tiếp: "Tôi kệ, em phải xóa sạch hết toàn bộ. Em chỉ được phép yêu tôi."

Ngón tay hắn vuốt đôi môi tôi, đôi mắt dữ tợn nhìn Hạ: "Em ấy là tôi."

Tôi đã hoàn toàn mông lung, Tước không phải là nên trung thành với Hạ sao?

Tại sao ngược “tình địch” vậy?

Tôi không chút nghĩ nói: "Anh không phải kết cậu sao?"

"Em nói gì? Tôi... "

Hắn cẩn thận quan sát biểu cảm tôi, vành tai đỏ "Tôi đã biết em tôi, nhưng loại chuyện này, nên để cũng mang em bất ngờ. Vốn là, định sẽ em vào nay, ngày kia chúng sẽ tổ chức lễ ngay, lễ đã chuẩn xong rồi."

Tôi mê mang nói: "Cho nên... Chú là tôi?"

Lục Tước không chút do dự nói: "Đương nhiên là em, ngoại trừ em, có thể là ai? Chỉ có thể là em."

Nói xong, hắn ôm không nhìn Hạ thêm cái.

Mà trái tim đang kịch liệt rung động.

Chẳng lẽ, tình tiết hiện tại đã thoát khỏi nội dung gốc ban đầu, bắt phát triển do?

Trong xe.

Lục Tước ôm ch/ặt tôi, giọng nói dày mùi chua: "Tôi rõ ràng đã đuổi cậu đến ngoài cậu lén trở mai, sẽ người cậu đến ngoài, sau này em không nên nhìn cậu nữa."

Tôi nhìn hắn, ánh mắt hắn ngập sự tị và ham hữu.

Tôi thức được vấn đề:

"Anh lẽ đã sớm biết đuổi Hạ? Cho nên anh đã Hạ đi?"

Lục tước trầm mặc, mắt nổi lên tị nồng nặc, là thầm chấp nhận đoán tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ca Nhược

Chương 9
Ngày ta gả vào Hầu phủ, công công qua đời, bà bà ngã bệnh. Hỉ yến biến thành tang sự, ta được lệnh tiếp quản việc nhà, trấn định chu toàn, lo liệu tang lễ đâu ra đó. Phu quân cảm tạ ta đã giữ được thể diện cho Hầu phủ, nhưng từ đó chưa từng bước chân vào phòng ta lấy nửa bước. Về sau, thiếp thị đầy nhà, con cái thứ xuất thành đàn. Ta tận tâm nuôi dạy, vì tương lai bọn chúng mà tính toan chu đáo. Nào ngờ, lại nghe được lời hắn dạy con sau lưng: "Phụ thân chưa từng thấy ai lạnh lùng như mẫu thân các con. Khi tổ phụ mất, nàng ngay cả một giọt lệ cũng chẳng rơi. Dù các con gọi nàng là mẫu thân, cũng chớ học theo cách làm người của nàng — nàng không xứng." Khi ấy, ta đã từ miệng đại phu biết mình không còn sống được bao lâu. Con cái thứ xuất không một ai tới thăm, lại càng chẳng người nào đưa thuốc hầu hạ, để mặc ta sống chết mặc ta. Lâm chung, ta phóng hỏa thiêu sạch Hầu phủ, phá hủy tận cùng nơi giá lạnh vô tình ấy. Mở mắt lần nữa, ta trọng sinh rồi. Hầu phủ lại đến cầu thân, ta nhìn người kia với ngũ quan tuấn tú thanh nhã, lại cùng hắn đồng thanh thốt ra: "Ta không đồng ý." Thì ra, không chỉ mình ta trọng sinh. #truyện_hay #cổ_đại #trùng_sinh #BEREVIEWED
9.22 K
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
7 Thần Hộ Mệnh Chương 35
8 Cố Chấp Chương 25
9 Cáo Và Sói Chương 23
12 Tàng Bệnh Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm