Lang Vương Sủng Ái

Chương 7

22/02/2025 23:50

Lang Vương ngồi trên đất trầm tư, ta nằm bên kia giả ch*t.

Hắn dường như đã nhận ra, ta là sói đực, không thể sinh con cho hắn.

Như thế thì, ta hẳn không cần phải b/án mình nữa chứ...

Không, không đúng. Nếu hắn phát hiện ta lừa dối, chẳng phải lại muốn gi*t ta sao?

Từ khoảng cách gần, ta thấy đôi mắt sói của hắn càng lúc càng sắc bén, liền dè dặt bò đến nịnh nọt:

"Lão đại đừng gi/ận, tuy tiểu đệ không sinh được sói con, nhưng tiểu đệ yêu người mà."

Nhớ trước đây có con hồ ly cái từng nói: "Bọn nam nhân các ngươi nói dối như hót", lúc ấy ta còn muốn cãi. Giờ mới hiểu, lời dối trá quả nhiên tuôn ra dễ dàng, lời đường mật cũng vậy.

Lang Vương nghe xong, ánh mắt sắc lẹm quét qua mặt ta. Ta h/oảng s/ợ, vùi đầu vào người hắn.

Không ngờ Lang Vương dễ dàng bị ta xô ngã. Hắn ngẩn người, bỗng cười khẽ:

"Muốn giao phối không? Dù ngươi là sói đực, nhưng ta cũng chẳng sao."

Không được! Đừng nói ta là sói đực, quan trọng là... ta vốn là người mà!

Ta co rúm người né tránh ánh mắt hắn: "Thôi đi, ta.. tiểu đệ không được đâu."

Lang Vương chợt hóa thành nguyên hình, nanh vuốt lấp lánh trước mặt ta.

Ta đờ người không dám nhúc nhích, suýt oà khóc: "Chẳng phải nói không gi*t ta sao?"

Hắn đáp: "Không gi*t. Chỉ muốn hôn ngươi thôi."

Ta liếc nhìn thân hình sói đồ sộ đ/è lên mình, ấp úng: "Dù sao thì... đại ca hóa thành người rồi hôn được không?"

Lang Vương trầm ngâm. Với tộc sói, nguyên hình là niềm kiêu hãnh. Nhưng hắn vẫn chiều theo ý ta.

Hình người Lang Vương tuấn dật khó lường, đôi mắt sắc bén khóa ch/ặt tầm nhìn khiến ta ngây ngất. Đang định chạy trốn, hắn đã cúi đầu tuyên bố:

"Ngươi nên đáp lễ."

Ta: "...?"

Đầu hắn cúi bao lâu, ta im lặng bấy lâu. Nghĩ đi nghĩ lại, ta đành liều mạng hôn lên cằm Lang Vương.

Tiếng hú vang dội bốn phía. Quay đầu lại, đàn sói đã vây kín lều gỗ, reo hò:

"Chúng ta có Lang Hậu rồiiii!"

"Sói giả sói uy" quả không lừa ta. Từ nay, ta thành... "phu nhân" của lang vương.

Vừa rời khỏi Lang Vương, lũ sói đã vây quanh lật bụng ra nịnh nọt, định liếm người bị ta né tránh. Một bữa no và no đều đặn, ta vẫn phân biệt được.

Con sói mắt xanh mè nheo: "Lang Hậu, bao giờ ngài sinh sói con? Bầy ta lâu lắm không có con non rồi."

Con sói vằn đen thêm vào: "Xuân đến rồi, hai ngài giao phối đi, bọn này canh gác cho."

Con sói già lo lắng: "Sói đực đẻ được không? Không sinh nở thì tộc sói tuyệt diệt mất."

Cả đám đồng thanh: "Hai người nhất định phải sinh con đấy nhé!"

Ta cười không nổi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14

Mới cập nhật

Xem thêm