7
Tôi sờ, quả thật trước đây trường hợp vậy.
Ban đầu mọi người rằng hai người hò nhưng khi trai vội vàng phủ nhận, mọi người gái rơi.
Đương nhiên người ngoài cuộc thương hại người yếu hơn quay chỉ trích trai.
Rất ngôi sao nổi tiếng mắ/ng vì lý do này.
Tôi Giác vậy.
Tôi bắt đầu do dự.
Nhưng Giác vẫn kiên quyết.
"M/ắng thì m/ắng, lắm thì giải nghệ.”
Anh nắm ch/ặt tay tôi: "Anh chỉ cần vợ đủ rồi."
Trợ lý quản lý lực nhìn Giác.
Họ nhìn tôi cầu c/ứu.
"Cô qua chuyện này, tiếng Giác tăng nhiều, tiếng rồi thì đứng vị trí cao nhất."
Quản lý nắm bắt được suy tôi, tôi chỉ Giác ngày càng thành công hơn, giúp được ước mơ.
Tôi gật nắm ch/ặt tay Giác.
"Tôi thuyết phục ấy."
Tối đó, tôi ý điều kiện, Giác mới chịu ý tiếng.
Sáng sau, khi dậy, tôi mở to nhìn tôi.
Anh đưa tay vuốt má tôi.
"Vợ yêu, yêu em."
Tất nhiên tôi biết yêu tôi rồi.
Tôi dậy.
Hôm nay tôi vài cảnh quay cần bù.
Tôi Giác nhau đến trường.
Đến Giác gọi đi.
Tôi kịch bản, đọc từng trang một.
"Cô chính Tạ Minh Ngọc, người Giác giới thiệu sao?"
Tôi đầu Phạm Phạm đứng đối diện, ánh cô thiện nhìn tôi dưới.
"Hừ, cũng chẳng đặc biệt."
Cô hừ lạnh gặp người phụ nữ cô rồi."
Tôi: ?
"Đừng rằng cô được Giác giới thiệu thì thể trèo cao, tôi cô nên biết biết phận, nếu thì..."
"Nếu thì sao?"
Tôi bật vì gi/ận.
"Nếu thì cuối người tổn thương cô."
Cô nói xong câu đó rồi chờ xem phản ứng tôi.
Cô tôi gi/ận, ai ngờ tôi chỉ gật đầu. "Cảm cô nhắc nhở."
Nói xong, tôi đầu tiếp tục đọc kịch bản.
Phạm Phạm vì thái độ thờ ơ tôi.
Cô bước tới, mạnh tay vỗ vào kịch bản trong tay tôi.
"Này, đừng rằng cô cố tình vài cảnh với Giác thì thể thành người ấy."
"Tôi cảnh cô, bạn gái rồi, đừng quá đáng."
Tôi đặt kịch bản lạnh lùng nhìn cô ta.
"Cô cô đứng vị trí nào dám cảnh tôi?"
Phạm Phạm nói nên lời, đến mức dậm chân.
Nhìn vẻ mặt kiêu căng cô ta, tôi nhớ lần cô cư/ớp vai tôi.
Đó bộ kinh phí thấp, quản lý tôi năn lâu mới cơ hội thử vai.
Ngày thử vai, biên kịch đều hài lòng.
Khi tôi quản lý rằng mình chắc chắn vai đó thì chúng tôi nhận được cuộc gọi diễn.