SAU KHI SẾP PHÂN HÓA THÀNH ENIGMA

Chương 3

14/11/2025 17:14

Còn về tôi, mọi người chỉ biết tôi bị cách ly một thời gian vì ở cùng Thời Gia Huân lúc đó, những chuyện khác thì không rõ.

Trong văn phòng, tôi gặp Thời Gia Huân.

Khác với thiết bị chống cắn đặc chế trong viện nghiên c/ứu, thiết bị chống cắn dành cho Enigma sử dụng hằng ngày tuy cũng làm bằng kim loại, nhưng kiểu dáng nhẹ nhàng hơn nhiều, nó che phủ nửa dưới khuôn mặt Thời Gia Huân, toát ra một chất cảm khác biệt trong vẻ lạnh lùng.

Cũng chính vì thế, đôi mắt đẹp của Thời Gia Huân càng có sự hiện diện hơn, khi anh ấy ngước mắt nhìn sang, tôi khẽ gi/ật mình.

Trước mắt chợt lóe lên hình ảnh đôi mắt đó bị d/ục v/ọng th/iêu đ/ốt đến đỏ rực, “Trợ lý Thẩm, lần trước ở sân bay… tôi rất xin lỗi!”

Giọng trầm thấp của Thời Gia Huân khiến tôi kịp thời hoàn h/ồn, tôi vội vàng nói: “Không sao đâu Thời tổng, chuyện xảy ra bất ngờ mà, ai mà lường trước được?”

Thời Gia Huân: “Cậu có ổn không? Cơ thể bị ảnh hưởng nhiều không?”

“Vẫn ổn, không bị ảnh hưởng quá nhiều.” Tôi cảm thấy lương tâm cắn rứt, dời ánh mắt đi.

Thật ra, vết thương trên tuyến thể đến bây giờ vẫn còn đ/au, những vết bầm trên người cũng chưa hoàn toàn tan hết. Nhưng tôi tuyệt đối không muốn nói cho anh ấy biết. Bởi vì anh ấy hoàn toàn không hề hay biết rằng là tôi đã ở bên anh ấy vượt qua thời kỳ phân hóa.

Trước khi rời khỏi viện nghiên c/ứu, tôi được biết từ nghiên c/ứu viên rằng, khi Enigma phân hóa lần đầu, do tin tức tố kiểm soát cơ thể và ý thức quá tuyệt đối, sau khi phân hóa hoàn tất, phần lớn sẽ cảm thấy mơ hồ về những chuyện xảy ra trong giai đoạn đó, giống như trí nhớ của con người về giấc mơ sau khi tỉnh dậy, thậm chí có người hoàn toàn không có ấn tượng gì.

“Chỉ thông báo cho cậu biết một tiếng, tránh để xảy ra hiểu lầm sau này, cậu yên tâm, chuyện thời kỳ phân hóa, chúng tôi sẽ nói cho anh ta.” Nghiên c/ứu viên đã nói như vậy lúc đó.

Ban đầu tôi còn hơi hối h/ận vì lòng trắc ẩn trỗi dậy quá mạnh mẽ, nghĩ xem sau này phải giải thích với Thời tổng thế nào rằng mình tuyệt đối không phải vì tình cảm riêng tư. Nhưng ừa nghe nói anh ấy có thể không nhớ gì, tôi lập tức nhẹ nhõm hơn nửa phần, vội vàng hỏi nghiên c/ứu viên có thể giúp tôi giấu kín không.

Ban đầu nghiên c/ứu viên không đồng ý, còn nói nếu tôi và Enigma có thể thiết lập qu/an h/ệ đ/á/nh dấu lâu dài, sẽ cực kỳ có lợi cho sự ổn định tin tức tố của Enigma, và giảm bớt phiền phức.

“Nếu không sau này anh ta sẽ phải định kỳ đến viện nghiên c/ứu để trích rút tin tức tố dễ tích tụ trong cơ thể.”

“Không, không, không!” Tôi nghe vậy, vội vàng xua tay, “Cho dù có là ông chủ đi nữa, thì giúp đến đây cũng gần đủ rồi, giúp nữa thật sự không phải phép.” Nói đùa à, thiết lập qu/an h/ệ đ/á/nh dấu lâu dài với Thời Gia Huân, chẳng phải đồng nghĩa là làm bạn tình cho ông chủ sao?

Tôi đồng ý mới là kẻ đi/ên!

6.

Giờ nghỉ trưa, tôi lợi dụng lúc mọi người trong văn phòng đang nghỉ ngơi, lén lút vào nhà vệ sinh để thay th/uốc cho vết thương trên tuyến thể.

May mà có cổ áo sơ mi và vest che chắn, cộng thêm tôi cố ý c/ắt một miếng gạc nhỏ hơn, vết thương này mới không bị phát hiện.

Đứng trước gương, tôi nới lỏng cà vạt, cởi vài chiếc cúc, kéo cổ áo xuống, nhẹ nhàng bóc băng keo.

“Trợ lý Thẩm?”

Giọng nói truyền đến từ phía sau làm bàn tay tôi đang chuẩn bị bôi th/uốc khẽ run.

Thời Gia Huân sải bước đến trước mặt tôi, lập tức vạch cổ áo sau của tôi ra, khiến vết thương ở tuyến thể tôi hoàn toàn lộ ra trước tầm nhìn của anh ấy.

“Chuyện gì đây?” Giọng anh ấy trầm trầm.

Trời ơi, bình thường anh ấy ngủ trưa phải có chuông báo thức réo ầm ĩ mới tỉnh kia mà? Lẽ ra phải là tôi hỏi chuyện gì mới đúng chứ!

Tôi cười gượng một tiếng, “Thời tổng, anh không ngủ trưa sao?”

“Vừa tỉnh.” Biểu cảm không tự nhiên trên mặt Thời Gia Huân thoáng qua, “Vết thương này của cậu, là lần ở sân bay… do tôi cắn sao?” Nói đến mấy chữ cuối cùng, anh ấy hạ thấp giọng.

“Không phải!” Tôi vô thức phủ nhận, nói xong mới nhận ra, vết thương ở nơi nh.ạy cả.m thế này, có vẻ cũng không dễ tìm lý do khác để bù đắp.

“Đang hẹn hò sao?” Thời Gia Huân đột nhiên u ám hỏi, “Xem ra là một Omega rất đặc biệt.”

Tôi nhận ra ánh mắt anh ấy đang dừng lại ở cổ áo mở rộng của tôi, vị trí xươ/ng quai xanh - ở đó có thể thấy rõ vết hôn chưa tan hết.

Tôi vội vàng đưa tay kéo cổ áo lại, “Không có, tôi đâu có thời gian mà hẹn hò.” Trong tình huống này, rõ ràng việc để đối phương hiểu lầm mình có bạn đời là lựa chọn tốt hơn, nhưng tôi cũng không biết tại sao mình lại phủ nhận mà không hề nghĩ ngợi.

“Chỉ là… ừm, một sự cố.”

Thời Gia Huân lập tức lộ ra vẻ mặt “tôi hiểu rồi”, “Xem ra làm việc cho tôi khiến Trợ lý Thẩm cảm thấy áp lực rất lớn.”

Tôi “haha” cười khan. Ông chủ nói những lời như vậy thì làm sao mà đỡ được?

“Nhưng vẫn phải chú ý đến sức khỏe.” Thời Gia Huân vừa nói, vừa đi đến bồn rửa tay bên cạnh, tháo thiết bị chống cắn và rửa mặt.

Thấy tôi vặn người với tư thế rất khó coi để bôi th/uốc cho vết thương sau gáy, anh ấy lau khô tay, nhận lấy tăm bông từ tay tôi, “Để tôi làm cho.”

Tăm bông thấm th/uốc hơi lạnh, khi chạm qua vết thương vẫn còn sưng đ/au ở sau gáy, tôi không kìm được r/un r/ẩy một cái.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm