14
Cuộc diễn suôn sẻ.
Tôi được một cách thuận lợi, cảm thấy có gì đó đúng.
Khi xung quanh mọi thì thầm rằng có “chuyện bộ”, chợt nghĩ điều gì đó kéo một nhân viên bên cạnh hỏi về nhà tư cuộc lần này.
Quả nhiên.
Đó là công ty Tần Chiến.
Còn cuộc thiết kế trang sức hoành tráng này cũng chỉ là chiêu để gặp tôi.
Không trách những cuộc trước đây chỉ có thưởng cao là vài vạn, sao bỗng dưng tiền thưởng lên đến vạn.
Có lẽ gần đây thức tục, óc có chút đủ nên phản ứng chậm vậy.
Khi dẫn chương trình gọi lên từ bước lên khấu.
Dưới khấu, Tần đang nhìn tôi.
Ánh nhìn vẫn trước, dịu dàng, âu yếm.
Tôi từng lưu ánh anh.
Người ngoài nhìn là một cứng rắn, với tới, khi nhìn tôi, luôn tràn đầy tình cảm.
Có gái nào chịu đựng được cơ chứ?
Còn thì không.
Nhưng lúc này, chỉ lấy micro, lặng lẽ nhìn về Tần dưới khấu.
“Mọi đoán cuộc này thực có tình. Giải hề vinh quang, cần cũng được.”
Nói xong, ném micro cho dẫn chương trình, mang theo tác phẩm mình quay lưng rời khỏi khấu.
Tôi nghĩ.
Có Tần đang tuyệt vọng tìm thật ngày hiểu tôi.
Giải này chỉ cảm thấy đang xúc phạm tác phẩm dồn huyết vào.
Tôi thiếu tiền, cũng sẽ dụng gián để vạn Tần Chiến.
Đúng đoán, Tần đuổi theo tôi.
Anh vẫn ngồi ở ghế ban lặng lẽ nhìn rời đi.