Những cái cớ sáo rỗng kiểu hành, có thời gian yêu đương'...

Tôi tin đâu.

Hai năm sau tốt cùng phố nhưng gặp nhau ít.

Bởi cứ nửa tháng An lại qua với ngày.

Ngày xưa ngủ chung, sáng dậy còn cảm được 'tinh thần' nhau.

Nhưng năm nay, lần nào cũng đặt khách sạn trước.

Tôi bao lần là cần thiết, cứ ở tạm nhà thuê vài ngày cho xong.

Anh nhất chịu.

Nghĩ tới đây, lén lút tiến lại gần, mắt quan sát từ tới chân.

Tạ An ngoảnh lại một cái.

"Có gì mau đi."

Tôi thầm:

"Tạ có bệ/nh à?"

"Biết em chẳng thốt ra lời hay ho gì."

Hiếm thấy An lúng túng một câu tôi.

Anh tắt bếp, khăn lau nước canh tràn trên bếp.

Xong xuôi múc cho một há cảo.

"Đừng chuyện, hoàn toàn khỏe mạnh."

Tôi há cảo, nửa tin nửa ngờ.

Tối hôm đó khi ngủ, lên mạng tìm một tiệm massage.

Sáng hôm sau, lôi An xông thẳng tới đó.

Từ lúc bước vào cửa, đã nhíu mày.

Lý do đơn giản: cô kỹ viên tóc tai thơm phức đầy tính.

Hai bên, mỗi người một chiếc.

Tôi dám mở mắt cô gái mặc đồ quá mát mẻ.

Vẻ yếu là thế nhưng lực mạnh như cày.

Suốt quá trình, rỉ 'ưm ưm á á' ngớt.

Khoảng nửa tiếng sau, kỹ viên bảo thế.

Vừa nằm kỹ viên bên An cũng lên tiếng:

"Thưa anh, xin xoay người lại để massage đằng ạ."

"Thưa anh?"

Lời cô gái như đ/á chìm biển. Tôi nhìn sang.

Tạ An vẫn nằm sấp bất động.

"Này, An."

Tôi gọi anh.

"Anh ngủ rồi à?"

Vài sau, khàn khàn vang lên:

"Xin lỗi, massage nữa. ra đi."

Đầu óc 'ầm' một tiếng, vội yêu kỹ viên mình rời khỏi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm