Khi binh mã hành quân tới Thanh Châu, những thứ đón tiếp Yến Từ là những cây cải th/ối r/ữa của dân chúng.
Hắn cưỡi ngựa thong dong, tựa như năm xưa h/ãm h/ại Yến Thanh, lưng thẳng tắp, bất động trước những lời nguyền rủa.
"Tay sai của hôn quân! Ngươi sẽ bị quả báo! Kiếp này ngươi chẳng được ch*t lành!"
"Nếu Tiên đế còn tại vị, nếu Tiên đế còn... nào đến lượt lũ sâu bọ như các ngươi thao túng giang sơn Đại Yến!"
"Đồ mặt người dạ thú, ngay cả người già phụ nữ cũng không buông tha, đúng là quái vật."
Lời m/ắng nhiếc khó nghe, ta nhàn rỗi buồn chán, liền nhảy xuống xe ngựa, leo thẳng lên con tuấn mã của Yến Từ.
Đêm ấy hắn nói quả không sai. Ta cùng hắn, đúng là một đôi tiện nhân trời sinh.
Cải thối trúng sống mũi Yến Từ, hắn ghìm cương ngựa dừng lại, mắt khép hờ: "Ngươi có biết vì sao ngươi có thể dùng lá cải này ném ta?"
"Ta phụng mệnh tiêu diệt Hộ Điền quân, nhưng kỵ binh của ta chưa từng giẫm lên ruộng dân."
"Yến Đế muốn biến ruộng ở Kinh Châu và Thanh Châu thành ruộng dâu, ruộng Kinh Châu trước bị quan huyện đem binh mã giày xéo, sau lại bị Hộ Điền quân chiếm dụng."
"Vì sao Thanh Châu các ngươi thoát nạn?" Hắn quất roj thúc ngựa, "Bởi vì có ta! Có Yến Từ ta đây!"
Dân chúng im thin thít nhường đường, Yến Từ thúc ngựa phi nước đại, ta ôm lấy eo hắn, ngắm dải mũ phất phơ trong gió.
Sợi tua đỏ tháo từ chuôi rìu, buộc ngang lưng ta, dưới ánh mặt trời rực rỡ như m/áu.
Khải hoàn về triều. Yến Đế không thu lại binh phù trong tay Yến Từ, mà để hắn tiếp tục nắm giữ.
Đại Yến lâm vào cảnh nội ưu ngoại hoạn, việc trong triều giao cho Yến Từ, việc ngoài biên giới phó mặc Yến Trạm. Yến Trạm trấn thủ biên cương, cùng Lâm tướng quân chống giặc ngoài.
Cuối cùng bước gần hơn tới quyền thế, Yến Từ dời về Yến đô, sẵn sàng phục mệnh hoàng đế.
Còn ta, ta phụng sự Lâm Yên Qua gần hai năm, khi trở thành Lâm Yên Qua, không tốn chút sức lực đã kế thừa mọi thứ của nàng.
Chỉ có một thứ không thể, chính là những lá thư từ biên cương do phụ thân nàng - vị tướng quân kia gửi về.
Yến Từ chẳng bao giờ nghi ngờ sự ng/u dốt m/ù chữ của ta, luôn bảo ta nghiên mực, rồi bắt chước nét chữ Lâm Yên Qua, cầm bút trả lời thư.
Dối trá. Đây là việc hắn giỏi nhất. Lời nói dối của hắn còn rẻ hơn nước mắt.
Còn ta trồng cẩm tú cầu, rung cây quế, giã dầu đầu, nấu cá lóc, đôi khi ngứa tay cũng muốn m/ua nửa con heo về ch/ặt chơi.
Để không kinh động gia nô, thú tiêu khiển này thường diễn nửa đêm, Yến Từ là khán giả duy nhất của ta.
Năm năm tháng tháng, chúng ta cấu kết với nhau, cùng nhau tìm niềm vui, mong sao ngày tháng và tham vọng của đôi bên đều phơi phới thăng hoa.