Tôi đi thư viện, cậu ấy ngồi đối diện giả vờ chơi điện thoại, thực chất liếc tr/ộm tôi.

Tôi đi lấy nước nóng, cậu ấy ôm bình nước đi sau lưng tôi đúng một mét.

Thậm chí tôi đi vệ sinh, cậu ấy cũng canh ngoài cửa, cứ 30 giây lại hỏi: “Nham mày còn sống không đấy?”

Tôi chịu hết nổi, lần cuối bị “hộ tống” về phòng liền chặn cậu ấy ngoài cửa:

“Giang Thừa, rốt cuộc mày muốn gì?”

Cậu ấy né tránh ánh mắt:

“Tao… tao không muốn gì hết…”

Tôi tiến lên một bước:

“Thế mấy hôm nay mày diễn hành vi nghệ thuật ‘Bạn cùng phòng tôi là bảo vật quốc gia’ à?”

Cậu ấy bị ép lùi lại, lưng dính cửa không đường lui.

Đèn hành lang mờ tối chiếu từ trên xuống, làm ngũ quan cậu ấy càng thêm chân thật.

Giang Thừa nuốt nước bọt, yết hầu trượt lên trượt xuống:

“Tao… tao chỉ muốn làm rõ một chuyện thôi.”

“Chuyện gì?”

Cậu ấy ấp úng, mặt lại đỏ:

“Mày… hôm đó coi tao thành gối ôm, có phải vì tao giống gối ôm nhà mày không?”

Tôi: “…”

Tôi nghi ngờ n/ão cậu ấy lúc sinh bị ai đ/á/nh tráo thành quả óc chó.

Tôi mặt không cảm xúc nhìn cậu ấy, nghiến răng ken két phun ra một chữ:

“Ừ.”

“Gối ôm nhà tao in hình husky, hình vuông.”

Giang Thừa từ căng thẳng chuyển sang kh/iếp s/ợ, rồi ủy khuất:

“Husky… còn vuông nữa?”

Tôi gật đầu:

“Có vấn đề?”

Cậu ấy bị đả kích nặng, cụp đuôi ỉu xìu:

“Tao còn tưởng… ít nhất cũng phải là trai đẹp gì chứ…”

Nhìn bộ dạng đáng thương của cậu ấy, tôi lại nổi hứng trêu:

Tôi đưa tay xoa đầu cậu ấy một cái:

“Bù lại, cảm giác tay thì hơn gối nhà tao.”

Giang Thừa cứng đờ như bị định thân.

Cậu ấy ngẩng phắt lên, mắt lấp lánh ánh sáng.

Tôi rút tay về, đi ngang qua cậu ấy, đẩy cửa phòng:

“Vào đi, ngoài cửa gió lớn.”

Sau lưng là tiếng thở lo/ạn nhịp của một con chó lớn nào đó.

Tôi thừa nhận, nhìn cậu ấy vì tôi mà mặt đỏ tim đ/ập, rối như tơ vò, thật sự rất vui.

Loại cảm giác kh/ống ch/ế này khiến tôi mê mẩn.

Tôi thích ngắm cậu ấy vì tôi mà tự xây pháo đài mang tên “bạn cùng phòng”,

lại tự tay tôi từng viên gạch từng viên gạch tháo dỡ,

nhìn cậu ấy luống cuống bảo vệ cái danh “trai thẳng” đang lung lay sắp đổ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau Khi Tái Sinh Thành Thần Tài, Ta Điên Cuồng Giết Chóc

Chương 12
Vào ngày đại hôn của đích tỷ, ta bị hạ độc đưa lên giường của tỷ phu. Trước mặt tân khách, cảnh tượng tà dâm bị phát giác. Đích tỷ khóc lóc thảm thiết, tỷ phu nổi trận lôi đình. Phụ thân cùng kế mẫu vội vã đưa ta về quê. Nhưng cỗ xe hướng về trang viên lại dừng ở khu ăn mày. Lũ khất cái ào đến như ong vỡ tổ, chưa đầy tháng ta đã nhiễm bệnh hoa liễu. Đích tỷ ngạo nghễ đến xem ta lần cuối. "Bọn khất cái khỏe như trâu đều do ta tinh tuyển cho ngươi, đưa ngươi lên đường." "Đừng trách tỷ, chỉ trách mẹ con các ngươi thân phận thấp hèn, lại mang sắc đẹp tranh đoạt nam nhân của ta cùng nương ta." "Nương ta giết mẹ ngươi, ta hại ngươi, đều là số cả." Ta ngậm hận mà chết. Nào ngờ sau khi chết lại gặp được nương đã mất. Bà nhét vào tay ta ngân phiếu, đá một cước đưa ta trở về ngày đích tỷ xuất giá. Đích tỷ trang điểm chỉnh tề, ngạo mạn bắt ta rửa chân. Lần này, ta cầm ngay chậu nước, dốc thẳng vào miệng nàng! #bere
4.31 K
3 Nhật Ký Phơi Bày Chương 13
4 Truy Lâu Nhân Chương 37
10 Thần phục Chương 22
12 Bánh Bao Chương 14

Mới cập nhật

Xem thêm