Tôi, con hoàng yến này, thức mất việc.
Lẽ ra muốn bắt cuộc sống người làm thuê mới.
Nhưng họa không đến lần.
b/ệ/n h của Tiểu Hồng trở nặng hơn.
Cô bé mắc b/ệ/n h khi còn trong bụng mẹ, không tiê`n không thể chữa được, chỉ thể dùng c để trì.
Lần này, cơn lạnh gây ra biến giày vò bé phải nhập viện.
Cũng những tháng ngày làm hoàng yến, tôi đã tiết kiệm khoản nên mới thời gian nhàn rỗi ở lại b/ệ/n h viện chăm sóc bé.
Cô bé mơ màng nằm trên giường b/ệ/n h, nhưng trong vẫn nhớ đến Điều.
Cô bé hỏi tôi, giờ đến thăm mình.
Hỏi tôi và ở chung hòa không.
Hỏi thân thể khỏe không.
Khi uống c bằng mà tặng, bé nhỏ giọng với tôi:
“Anh, nhớ rất nhớ ấy.”
Tôi xoa bé, dỗ dành bé uống c rồi ngủ.
Sau khi Tiểu Hồng tôi nhẹ rời khỏi phòng b/ệ/n
Đứng ở ngoài cửa, điện thoại lên, toàn tin nhắn quảng cáo.
Tôi chat, chằm vào ảnh của Điều.
Ảnh của ấy nhân vật hoạt trước đây đã chuyển thành màu
Mỗi khi không đều sẽ đổi ảnh thành màu
Nhưng ấy rất dễ dỗ, chỉ cần cho ấy chút đồ ăn ngon, ôm hôn mấy cái lại vẻ ngay.
Haiz.
Tôi đúng không tiê`n đồ.
Sao tôi lại nghĩ về ấy nhiều như vậy.