Tần hai tay ch/ặt mông, quay lại lên hung “Tần Dục, dám! Anh bố
Tôi bật cười, thong châm một điếu rít hai hơi, nắm gáy Tần Mạch, nâng ta phả một ngụm khói vào
Nhìn ta bị sặc khói, ho sù sụ ngừng, mới chậm rãi lên tiếng: “Cứ mà mách. nghĩ bố biết làm sẽ còn bênh vực
Tần lập im bặt.
Tôi lên đùi khịt mũi: “Sao? Hết tự tin
Tần nằm dưới người tôi, nói
Tôi cũng chẳng nương tay, t/át một vào mông ta: ch*t à? Nói đi!”
Tần gi/ật mình kêu lên: “Đừng mông tôi!”
“Vậy sau này còn tìm người bẻ nữa không?”
Cậu ta quay lại, đỏ bừng tự nhiên, nhưng giọng cỏi: “Nếu phải tính, tìm bao nhiêu người cũng vô dụng. Sao Tần Dục, hay là đã
Tôi nhếch môi, cố ý dọa ta: giờ thấy đàn ông là muốn lên giường. Biết ngày nào sẽ leo lên giường cậu, làm còn chỗ nào lành
Tôi rõ ràng cảm được cơ thể Tần đờ, có lẽ bị dọa
Thôi, một nhóc trẻ con, chẳng đáng để so đo.
Tôi đứng khỏi người chỉnh lại quần áo, nhàn nhạt “Lần sau đừng làm mấy nhàm chán này nữa.”
Cậu ta nhìn tôi, giọng khàn khàn: “Nếu cứ tiếp tục
Tôi nhướn mày.
Thằng nhóc này, đúng là lợn ch*t nước sôi, cố tình tôi.
Tôi bước tới, giơ tay t/át thêm một vào mông
Tần bị làm nh/ục đến đỏ bừng, quay lại lên: “Tần
“Không đi/ếc, hét
Tôi nghiêm túc “Tần Mạch, nếu còn tôi, sẽ dùng đủ loại công cụ sưng mông chắc muốn thử đâu.”
Dọa xong, dung mở cửa bước đúng đụng phải bố.
Ông ngơ ngác: “Mày ra khỏi phòng làm
Tôi chưa kịp trả lời, Tần đã như khỉ, nhảy phốc từ giường lao vào lòng bố: “Bố ơi, mông con!”
Tôi nghiến răng.
Đánh nhẹ quá, chẳng nhớ gì Vừa đừng tôi, giờ lại lẻo.
Bố nổi gi/ận, Tần Mạch, quát tôi: “Mày có gì làm à, làm
Lười giải thích, “Ngứa tay.”
Bố đến xù “Ngứa tay người khác, sao lại mày?”
Tôi tựa vào tường, làm khó: “Không thích hợp đâu.”
“Sao lại thích
Tôi ra khó xử: “Thế bố quần để đ/á/nh.”
Bố gầm lên như sư tử Hà Đông: “Tần Dục, có