Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 122: Địa điểm bảo tàng (1)

04/03/2025 14:38

- Ngươi....

Lam thứ hai nói lên lời. Ở tông, nam đệ tử thời khắc vây chung quanh nàng, coi bảo cần mở miệng muốn cái gì được cái đó. Nàng kẻ nào đối với khí như vậy.

Vẻ mặt biến đổi, hồi nụ cười, ánh mắt toát lên quyến rũ nói:

- hối h/ận đưa hai trăm kim tệ, chọn cái thứ ba, dám làm gì không.

- Quên hứng thú.

Lục nhàn nhạt nói, lòng thầm nghĩ, cô nam a, bản thân hắn hứng thú. Nhìn nhân trước mặt nói thích giả, thế nhưng lại đ/ộc nha, tốt nhất cách xa nàng, giữ cái mạng nhỏ mình tốt nhất.

- Thật không? Hay phương diện thường a? nghe nói nam nhân thường háo sắc như nhau.

Lam nhẹ nhàng tới bên cạnh nói thầm vào tai Một hương nhàn nhạt xông vào mũi, lại cảm giác thân thể dán vào mình, tức thì bên dưới phản ứng. Trong lòng hắn âm thầm m/ắng to nhân thực hắn huyết khí phương đâu thể chịu nổi loại nhân a.

- nhân, thức tới.

Ngoài cửa, thanh âm nhị vang lên, thừa chạy ra ngoài mở cửa. Lúc nhị một mâm thức ăn, đồ ít, đủ hai ăn.

- Mời nhân dùng.

Tiểu nhị nhìn Linh, lên mập mờ, lòng giờ thầm nghĩ mai lại tẩy rửa sạch cái giường a.

Hai đã từng bữa cơm đàng hoàng, trước lúc tuy rằng sơn hào hải vị thế nhưng tạm được, thế lửa dục vừa mới xuất tức dập tắt. an toàn, vẫn duy trì khoảng cách với tinh thì hơn.

- Bao nữa mới tới bảo tàng?

Lục vừa vừa hỏi, hai đã bảy ngày, theo dong binh đoàn.

- bao nữa tới, nếu như nhìn lầm đồ thì hai ngày sau thể tới nơi.

Lam nói.

Sau khi uống no say, tức tới cạnh giường, lười biến người, giả vờ quyến rũ với hắn:

- Ngươi muốn tới hay không?

Lục để tới tinh khoanh đất tức. Trong thời mấy ngày nay, thường bớt thời thôn phệ thể, tu vi vẫn ngừng tăng trưởng.

Về phần để nó bại lộ, nếu nó đói bụng thì vứt nó đỉnh đan. Trong đoạn thời bộ đỉnh đưa vào bụng nó hết.

Liếc nhìn mỉm cười, âm thầm hồi ánh phòng, rồi xuống tức thế thể. Thương thế trước tới đây gây trở ngại việc chữa nàng.

Lúc thể liên tục tia tinh thuần tiến vào hải thể.

Thực lực rãi nâng lên, sắp tới lục trọng vũ sĩ hậu kỳ. Tốc độ tu đã vô cùng nhanh, thế nhưng dám xao nhãng. Loại tăng trưởng chung quy thôn phệ kẻ khác cao tu vi chuyển thôn phệ mình, bằng căn bất ổn, với tu vi sau rất bất lợi.

Một đêm yên tĩnh, thế nhưng bên ngoài lúc nào truyền tới tiếng ầm ỹ. Hai trạng tức, mọi âm thanh gạt bỏ ngoài tai.

Phù...

Sáng hôm sau, từ tức tỉnh lại, thở ra trọc khí. Hắn mở hai mắt, tức thân.

- Ngươi tu pháp gì? thể thấy thực lực Thật kỳ quái.

Lam lúc đình tức, hồng nhuận, thế ít.

- Chúng thôi, mau tới kia.

Lục lời mà nói.

Sau khi thập phen, hai tục con bảo tàng. Trong sơn cốc ít hán đất, cả đám gáy như Ngẫu nhiên vài kẻ tức.

Sắc vừa mới sáng mà thôi, hai ra sơn cốc, vào non trùng điệp, thi thoảng từ lá chảy xuống. sáng tốt hơn ít.

Ở trùng điệp, hai luôn thú. Trong mấy ngày nay cùng với hai bắt thú nhị giai vào vạn thú túi.

Tại chỗ sâu núi, ánh sáng qua trời, ở trung xuất từng đạo quang sỡ, vụ rãi bốc lên.

Hơn mười đạo thân xuất ở nơi đó, đám dong binh đoàn.

- Đại ca, ba đào Vạn Thú Tông liệu tới nơi hay không?

Nhị lĩnh nói.

- từng qua đồ bảo dong binh này. Đám Vạn Thú Tông đào tới, trừ phi muốn bảo này. Nếu như tới chúng sóc chúng thật bảo dong binh chúng ta.

Đại lĩnh lạnh nhạt tiếng.

- Còn kỹ sống bằng chết. khi bắt trăm lần, báo mối th/ù đoạn này.

Tam mục âm hàn, tức giận nói.

- Yên tâm lão tam, chúng báo th/ù ngươi.

Nhị mục nói.

- Mọi canh giữ ở cận, tin họ tới.

Đại hán cầm lạnh nhạt tiếng.

- chúng sắp bảo Nếu chúng phân chia thế nào?

Lam dẫn phía trước, nghiêng nhìn hỏi.

- rồi sao? Mỗi nửa.

Lục nói.

- Tới lúc đó âm q/uỷ gì chứ?

Lam ánh đầy thâm nhìn hắn.

- Chỉ cần âm q/uỷ rồi.

Lục lòng thầm biết, nhân vô cùng đơn giản, tùy thời nàng.

- ngay phía trước, rồi.

Lam lớn tiếng cười nói, kích Trên đỉnh phía trước thụ trời, phía dưới khe sâu, dưới tảng đá xen nhau, bởi rong rêu.

Lục giá đỉnh phía trước, thực thế bất phàm a. Hắn tức ra đồ chiếu phen, dấu đồ giống nhau như đúc.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau khi thức tỉnh, phát hiện không ai làm theo cốt truyện

Chương 15
Khi vị hôn phu Lận Dương được một nhân viên phục vụ dìu vào phòng trong bữa tiệc, tôi bỗng dưng thức tỉnh. Thì ra tôi chỉ là một nhân vật thụ pháo hôi trong cuốn tiểu thuyết ép yêu rồi mang thai bỏ trốn. Còn hai người vừa vào phòng kia mới là nhân vật chính. Rượu đã bị bỏ thuốc, đêm nay họ sẽ điên cuồng lăn giường với nhau. Sau đó lại tình cờ lăn lần nữa, lần nữa, rồi lần nữa… Lăn đến mức thành thói quen, thành bản năng. Từ đó mở ra một mối tình tay ba: em bỏ chạy, anh đuổi theo, còn tôi thì cầm dao điên cuồng đuổi giết. Tất nhiên, tôi thua thảm. Thua đến mức tan tác, chẳng thể nhặt nổi từng mảnh. Nghĩ đến kết cục thê thảm của mình… lần này, tôi phải chạy trước! Nhưng còn chưa kịp rời khỏi khách sạn, đã bị người ta túm lấy, ném thẳng vào xe.
1.35 K
2 Dâm Thi Diễm Cốt Chương 34
4 Cây Và Sông Chương 20.2
11 Cụ Tôi Chương 15

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Quen Biết Ngài

Chương 12
Chị đích tôi vào phủ vương đã ba năm mà vẫn không có thai. Nhìn thấy các tiểu thiếp ngang ngược, phụ thân liền muốn đưa tôi vào phủ làm thiếp để giúp chị củng cố ân sủng. Chị đích không đồng ý, còn bắt phụ thân đính hôn cho tôi với một thư sinh nghèo ba đời làm nông. Thế nhưng một sớm khoa cử, thư sinh nghèo hóa Trạng nguyên, còn trước mặt phụ thân thề nguyện cả đời không phụ tôi. Các tiểu thư kinh thành đều bảo tôi mệnh tốt, tuy là con thứ lại được Trạng nguyên chân tình đối đãi. Chị đích nhân danh chúc mừng, mời tôi đến phủ vương tá túc. Tôi vâng mệnh tới nơi, nào ngờ nàng cùng đích mẫu bày kế vu cáo tôi tư thông với thị vệ. Lấy danh nghĩa gia tộc, ép tôi uống cạn chén rượu độc. Trước khi ra tay, nàng nói lời chân tướng: "Là con gái thứ, em chỉ xứng lấy thư sinh nghèo! Trạng nguyên tất nhiên phải dành cho muội đệ cùng mẹ với ta." Mở mắt lần nữa, tôi lại trở về đêm đầu tiên vào phủ vương. Hợp hoan tán trong người đã phát tác, tôi liều mạng chạy khỏi hậu viện, chị đích vẫn đuổi theo không buông. Nhưng tôi còn chưa muốn chết - Thế nên, tôi xông thẳng vào thư phòng Vương gia.
Cổ trang
Cung Đấu
Trọng Sinh
0
Giang Nguyễn Chương 7