Tỉnh dậy lần nữa, tôi thấy mình nằm trên sàn nhà lạnh lẽo.

Tôi đứng dậy quan sát xung quanh, đây là một căn phòng rộng rãi sang trọng.

Đi đến cửa, quả nhiên, cửa bị khóa trái từ bên ngoài, bên trong không mở được.

Tôi thở dài, đi đến cạnh giường ngồi xuống, thấy bộ vest Hách Liên Dịch mặc lúc đến được gấp gọn gàng đặt ở đầu giường.

“…”

Từ những lời kẻ đại thông minh Vân Hoài nói và các dấu vết trong này, đây là phòng của Horris.

Không lâu sau, cửa phòng mở ra.

Tôi và người đàn ông cao lớn nhìn nhau, đối phương rõ ràng rất bất ngờ.

Anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, nói khẽ: “Em đây là... Cố ý đến ôm ấp?”

Nếu còn sức, tôi chắc chắn đã chỉ tay vào bộ vest đầu giường mà chất vấn "kẻ x/ấu xa này đem chồng em đi đâu rồi", cùng anh diễn một màn kịch ngôn tình đẫm m/áu thật đã.

Nhưng có lẽ do th/uốc của Vân Hoài, giờ tôi cảm thấy toàn thân nóng bức, cơ thể khao khát điều gì đó.

Vì vậy, tôi ném bộ đồ xuống đất, mở miệng đã thành giọng r/un r/ẩy đầy uất ức: “Hách Liên Dịch, anh còn giả vờ nữa!”

Gi/ật mình một giây, Hách Liên Dịch cuối cùng cũng tháo chiếc mặt nạ rá/ch nát kia ra.

Giọng anh trở lại bình thường, lập tức nhận lỗi: “Vợ ơi, anh sai rồi.”

Ánh mắt chạm vào đôi chân trần của tôi, anh nhanh chóng đi tới, quen thuộc quỳ gối xuống.

Nắm lấy mắt cá chân lạnh giá của tôi.

“Bảo bối, xin em, đừng để lạnh.”

“Sao lại cởi tất nữa?”

Vừa nãy quá nóng nên tôi cởi thôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm