"Đồ ngốc, phải định cho sao?"
Anh lật màn điện cười càng thêm dịu dàng.
"Sao lại quay số thế hả?"
Cơn lạnh thấu xươ/ng từ dâng lên, tôi cảm thấy từng ngón tay tê cứng. Cố giữ bình tĩnh, tôi nói: "À, lúc lỡ chạm Siri giọng nói. Chắc thôi, đúng là đáng tin."
Nếu còn mắn, giờ tôi gần chắc chắn.
Cố Tri vấn đề.
Nhưng tại Anh do gì phải thế?
Anh thản nhiên nói chuyện với tôi: ơi, bọn cháu đang ở nhà cũ. Sam Sam số đặt gas Hở? nhà cũ chỗ b/án rồi à? Vâng chắc em ấy lâu về quên mất rồi."
Vừa nói, ánh mắt lướt người tôi. Trong khoảnh khắc giao nhau đó, tôi thấy rõ ràng đáy mắt chỉ còn lại hơi lạnh.
Cúp máy, tự nhiên cất điện thoại túi mình.
"Em trí nhớ em thế này, để giữ hộ điện thoại cho nhé."
Chiều tối, nhân lúc tắm rửa, tôi lén lấy chìa khóa xe từ túi quần Cố Tri.
Men ra sân sau, cẩn thận tra chìa ổ xoay mãi mở được. Đúng lúc giọng nói đùa vang lên sau lưng.
"Sam Sam, muộn thế này còn định đâu thế?"
"Xem kìa, cẩu thế. Chìa khóa xe bị đổi rồi, sao em phát hiện ra?"
Tôi đờ quay đầu. Cố Tri ra từ tối, vẫn dáng vẻ điềm đạm thường.
Nhưng khi gương phản chiếu, ánh mắt sắc lạnh giấu khiến tôi rợn người.
Tôi muốn chạy, ngay sau đó toàn thân nhũn.
Trong cơn váng, tôi nghe thấy tiếng khẽ cười.
"Sam Sam, lần này, xem em còn chạy đâu được?"