Ánh trăng vằng vặc, tôi cắn ch/ặt răng.
Môi suýt rớm m/áu.
Đúng rồi.
Nhà mẹ kế có ao nuôi cá, bà ta rất giỏi nấu món cá.
Tuần đầu về làm dâu, bà ta dùng bảy món cá khác nhau khiến bố tôi mê mẩn.
Tối sớm kéo nhau vào phòng.
Sáng dậy muộn, bố gọi tôi mang cháo vào.
Mẹ kế nhăn mặt: “Nhạt nhẽo, chẳng bằng cháo trứng tao m/ua ở bệ/nh viện chỗ mẹ mày ch*t năm nào.”
Năm ấy mẹ tôi hấp hối, bố đã nói không chữa nữa, tiền chữa trị của ông ngoại đưa cũng cạn sạch.
Cương quyết đưa mẹ về.
Để khỏi “mất cả chì lẫn chài”.
Cho đến khi gặp mẹ kế đưa chồng đi viện.
Hai người liếc mắt đưa tình, hợp nhau ngay.
Ông ngoại phát hiện, t/át mẹ kế một cái.
Bố tôi đ/á/nh ông, mẹ tôi khuyên ông bỏ qua.
Ông giậm chân: “Con gái à, con gái à!”
Mẹ trăn trối muốn gặp ông lần cuối.
Bố mặc kệ.
Mẹ bảo tôi đi tìm ông ngoại, có điều muốn nói.
Nhưng tôi về nhà tìm khắp nơi không thấy ông đâu.
Khi quay lại viện, mẹ đã tắt thở.
Tôi van xin bác sĩ, họ tránh ánh mắt, bảo đi tìm bố.
Bố đang cùng mẹ kế húp cháo trứng, tôi quỳ xuống.
“Bố ơi cho con mượn tiền c/ứu mẹ, mẹ... mẹ không cử động nữa rồi.”
“Đồ vô dụng đẻ không nổi thằng cu, ch*t cho rồi! Tiền của tao tự dưng mọc ra à?”
“Không! Tay mẹ vẫn ấm mà. Con sẽ trả, sau này con lấy chồng có sính lễ, con trả bố gấp đôi!”
Tôi lạy như tế sao.
Cốc cốc cốc.
Bố vẫn húp cháo, đắc ý trước ánh mắt xung quanh.
“Của mày đương nhiên là của tao.”
Mẹ kế chép miệng: “Nhỏ mà đã tính sính lễ, con nhỏ này khôn lỏi lắm đấy - sau này tao không quản nổi.”
Tôi ch/ửi bà ta.
Bố đứng phắt dậy, đ/á vào bụng tôi: “Đừng làm tao nh/ục nh/ã, cút!”
Họ bỏ đi, tôi ôm bụng định đuổi theo. Ông chủ quán dúi vào tay tôi tờ mười ngàn: “Cháu về lo cho mẹ đi.”
Về nhà chỉ thấy con bò già ông ngoại để lại.
Tôi ôm cổ bò khóc, da nó xù xì thô ráp.
Mẹ mất, ông bỏ đi, chỉ còn bò già bầu bạn.
Khi mẹ kế m/ắng, tôi thủ thỉ với bò.
Khi bà ta đ/á/nh, tôi trốn sau lưng nó.
Gậy đ/ập xuống thân bò, nó im lìm.
Đêm khuya, tôi lén bôi th/uốc cho nó.
Bò đứng yên, mắt ươn ướt nhìn tôi.
Nó coi tôi như con, vì tôi đã bú sữa nó.
Mẹ kế đi vệ sinh thấy vậy, nhăn mặt đòi bố b/án bò để m/ua áo ng/ực hàng hiệu.
“Loại lưới đen trên mạng ấy.”
Bố đ/á tôi ra, hứa vài hôm nữa sẽ b/án.
Hôm định b/án, tôi thả bò đi nhưng sáng sau nó lại về.
Mẹ kế cười nhạo: “Súc vật đúng là ng/u!”
Bố khoái chí: “Ăn nhiều b/án được giá hơn.”
Nào ngờ giữa đường, bò lao xuống vực đỡ bố, g/ãy sừng m/ù mắt.
Mẹ kế gào rát cổ suốt ba ngày.