Ta hết sức thận trọng dùng ngón tay chạm nhẹ sống mũi thẳng tắp của hắn.
Thư sinh diện mạo như ngọc từ từ từ mặt lan tai, khép hờ đôi mắt nhìn ta.
Giọng nói không nề, nhưng theo uy nghiêm khó lờ.
"To gan!"
Ta ngẩng mắt nhìn hàng mi dài như lông quạ đang che đôi đồng tử trong vắt của hắn.
Đôi môi son rực hơn cả chu sa.
Khiến tim ta đ/ập thình thịch không ngừng.
"Chính là người sinh đỗi mỹ, lại còn trách khác to gan..."
Lời chưa dứt.
Nụ hôn nồng nhiệt đã đáp môi nhẹ mà chậm rãi xoay chuyển.
May thay ngoài lầu gió mưa vần vũ.
Mới che đậy được những vướng víu vụng về nhưng nồng ấy.