Nhìn tuấn niên thần tình hân khẽ nhíu mày, hắn gọi, đi.
"Huân nhi thư!"
Nhìn thấy người, tái nhợt niên tuấn kia lập tức bách, nhanh thêm mấy cuối đứng chắn ngang Nhi. niên cản đường, đành phải dừng bước, đôi thu thuỷ nhíu niên vẻ lười nhác, lời.
"Huân thư…"
Bị chằm chằm bởi đôi thu thuỷ niên suốt ngày chạy theo mỹ kia hô hấp gấp gáp, thường thường mồm năm mười, bây giờ câu được.
"Gia nếu xin hãy đứng tránh sang phải làm."
Nhìn niên vẻ đỏ lên, cuối miệng, âm nhẹ mềm mại, khiến niên đứng diện chợt đỏ hồng bệ/nh.
"Ha ha, thư, ngươi thị Vừa lúc tại nhàn rỗi, bằng chúng đi sắm đi?" lòng thầm hít vào hơi, nụ trên áo, lạn phối hợp thân phận mạo đã từng giúp hắn mấy lần ôm mỹ về nhà.
"Gia đã rồi, chuyện! Ngươi thể tránh không?"
Huân hơi nhếch lên, giọng bình thản giao động.
Bị tuyệt thừng, khoé hơi gi/ật giật, nụ trên vẫn cũ, vào ngức tòi hồi, cuối rút vàng lam nhạt, do sắt kim lam đúc thành, ở chỗ nối treo tinh lục mài hình tròn, lục từ nhẹ toả ra, ra, chế tạo đẽ xỉ.
"Ha ha, việc, rồi."
Gia thận ân nói: "Đây mới đặc ở thị, tuy thể coi vật quý trọng trên thuộc tính tinh một, giúp ích việc phục bây giờ vẫn chưa phải giả, nói, quả thực vật trang sức tốt, ý, tuyệt, nếu không, mất đám thuộc đó…"
Nói câu cuối, cố chêm vào, đám thuộc đứng quanh phối hợp kỳ ăn lên.
Nhìn động Áo, đôi mi tú nhíu lòng thực biết phải thế dày này. Vừa định tuyệt, đột nhiêu dừng trên tinh lục ở chỗ nối vòng, nhớ dạng ki/ếm khổ hệ tinh, lông mi thon dài chớp nhẹ mấy cái, khuôn lạnh lùng, hồ nhu hoà chút…
Nhìn thấy dáng hồ đã động tâm lòng vẻ, vội vàng đem đưa phía trước, nói: " khách Tiêu đều vào Ô Thản tam đại tộc, tặng vài đồ, ai thể vào gì được."
Cầm lấy đem tinh đưa Tiêu ca ca, thừa lúc hắn? chú ý, vứt đi xong."
Trong lòng hiện lên niệm hoạt, hề chần chừ, vừa định đưa bàn nhanh hơn nắm lấy bàn nàng. Tay nắm, gi/ật mình, cơ thể tốc động, vừa định ra, tiếng nhẹ niên khiến nàng ngoan ngoãn giãy dụa gì Ánh khẽ rời, Tiêu vừa đột nhiên phía sau mình, dịch lên trên chút, thấy non nớt coi. Bạn truyện copy tại [Truyện FULL](https://truyenfull.vn)
"Tên thế chẳng lẽ ngươi Hung hăng trừng Tiêu lòng thầm trách cứ, sau ngẩng mỉm nói: ngươi, xin xin lỗi, ngươi hãy thu đi."
Nhìn thấy mình đã hoại, loé lên tia gi/ận dữ, điều, bảo độ giai nhân, đành phải gượng nguyên văn da thịt cười) nói: "Tiêu thấy đeo trang sức mới muốn bày tỏ tâm thôi, lẽ trang sức nho tô điểm thêm vẻ hay sao?
Bất đắc thở hơi, Tiêu liếc liên vào ng/ực lấy lục nhạt, bình thản nói: "Ngươi thích Đây, ngươi, lấy khác, đã ngươi rồi, việc gì tỏ ân cần, phải sắc lang cưỡng mà, dịch thoát tí…) tặc, ngươi ngốc nghếch vậy, khi mất vẫn biết gì."
Nghe Tiêu tang m/ắng quý lời nói, lạnh lùng, lúc hắn qua Tiêu cầm, nhiên cười.
Chiếc Tiêu Viêm, từ góc độ chất liệu, hè quá kim tệ, hắn, trang sức gắn tinh chính tông, lúc m/ua, ước tiêu phí mất hơn nghìn kim tệ, hình dáng, cả, trị thực tiễn, khác đất, gì thể so sánh, vì thế, thấy Tiêu tặng xinh trang sức "lởm" thế, nhịn châm chọc nói: "Tiêu dù đã biết địa vị ngươi ở cao, ngươi tặng "lởm" chứ?"
Không châm chọc Áo, Tiêu gi/ật giật ngẩn cậu, kiên nhẫn nói: "Rốt cuộc ngươi muốn hay không? Dù mất ba kim tệ thôi."
"Xuy…" mấy âm này)Nghe Tiêu nói, thuộc hắn trào rống lên. Nhưng chúng bao lâu dừng tiếng chẹn ở cổ, há hốc mồm trông kỳ buồn cười.
Thiếu ngẩn động Tiêu thức, tự gi/ật lấy từ Tiêu Viêm, lúc ở mình rồi, mới phục tinh thần, động chính mình hình quá háo hức rồi…
Bộ xinh trắng nõn ửng đỏ lên, điều phải thường, sau thoáng ngượng ngùng, liền vội vội vàng vàng đeo lên trắng muốt mình, ngầng nở nụ duyên dáng nhã Tiêu Viêm: "Cảm ơn Tiêu ca ca."
Vẻ tự nhiên lộ tư thái bình thường Tiêu Viêm, trên lộ vẻ gh/en tỵ, khan nói: ha, nghĩ tới thích khác vậy, tính nhầm mất rồi."
Tiêu liếc mình, qua ngôi trên ng/ực Áo, lòng kinh ngạc: "Năm thấy hắn phải đoạn Không ngờ năm nay đã công ngưng tụ toàn rồi, điều mươi mốt tuổi mới tinh giả, thiên miễn cưỡng thể coi thôi sặc, bố TV n/ổ gh/ê quá, chê…)
Nhìn thấy vẫn định rời đi, Tiêu hơi động đậy, lời mang vẻ lười nhác, hoàn toàn vì thực phương khách vài qu/an h/ệ Tiêu tốt, Tiêu tỏ nhún nhường gì cả, sờ sờ mũi, Tiêu nhàn nhạt nói: tính ngươi, Ô Thản đều biết, vẫn nhỏ, thời yêu đương tuổi ngươi, vì thế, sau phiền ngươi đi tán tỉnh khuê các nhà khác đi."
"Sau cách hắn chút."
Nói câu Tiêu sắc coi Áo, dựa vào ưu thế hơn tuổi mình, quay lão hoành thu giáo huấn Nhi.
"Nga."
Đôi động chớp chớp, gì gật gật đầu, nàng nói, chẳng qua duyên gặp vài lần thôi, Tiêu nàng nói, thể thay thế được, hắn đã thế, phản đối. đề căn bản phải suy nghĩ