Đến người này bắt ồ “Ôi, Tiêu Trần nào cũng lớp cùng nhau, lẽ là…” Mặt đầy vẻ lực, nhìn Trần Tử, mặt ta kiểu “Chẳng quan gì tôi.”.
Bỏ đi, sao thì cũng muốn giải thích. Kệ bọn họ muốn nói gì thì nói đi. Rồi trở về chỗ ngồi của mình.
“Tiêu Tiêu!” Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, Thẩm Hiên cười đưa cho viên kẹo “Đây thứ thích cậu!” Nói xong liền đỏ mặt đi. Trong dài Những tháng này bao giờ kết thúc đây?
Tôi hề biết rằng Trần đã ngồi cạnh tôi, đã đối diện đôi mắt trong veo của Cậu ta dùng ngữ khí rõ nói “Lý, Tiêu, đào của nhiều thật đấy.” Cậu ta răng lợi câu chữ nói tôi.
Tôi đang định giải thích “Tôi… Ờ…” Tôi mở to mắt. lúc này tư thế của chính ta lấy eo tôi, trong lòng, hôn tôi, mà tay của đặt ở ng/ực của ta.
Trong chốc bùng n/ổ luôn, bắt vang lên những tiếng reo hò “Ố ồ! Hôn rồi kìa, hôn rồi kìa!” “…” Tôi đẩy Trần ra, được đẩy ra được, chỉ có để mặc ta hôn tôi.
Hồi lâu, có hơi thở, lúc Trần ra.
Tôi ngụm lớn khí mới, mặt đã đỏ quả táo rồi.
Trần nhìn bộ dạng của tôi, mặt tràn đầy ý cười “Tiêu Tiêu đáng yêu thật!”.
Sau sáp gần tai nhẹ giọng nói “Tiêu tốt nhất xử lý sạch sẽ đào cạnh đi, nếu đợi thành niên rồi thì sẽ thương tiếc ngọc đâu~” Ngữ khí đơn giản nhưng mang theo nguy hiểm.
Nghe lời này mặt liền đỏ lên.