Tôi giơ tay chỉ một người trong năm người, hỏi Phương Thiện: "Cô xem đi, áo của người này có phải là kiểu áo Trung Sơn không?"

"Con kế bên là áo xường xám hả?"

Thực ra từ trái sang phải, trang phục của những người tế lễ liên tục thay đổi. Nhưng mấy bộ cổ phục phía trước tôi không nghiên c/ứu, nhìn đều na ná nhau.

Mãi đến khi xuất hiện trang phục dân quốc, tôi mới nhận ra. Triệu Tư Tư cũng hét lên, chỉ vào kiểu tóc của một người phía trước: "Đây là tóc đuôi sam thời nhà Thanh này!"

Phương Thiện nâng cao đèn pin, từ phía tận cùng bên trái quan sát từng chút một, càng nhìn lông mày càng nhíu ch/ặt.

"Kỳ lạ thật, ở đây có đủ các triều đại, nhưng ngôi m/ộ này rõ ràng cùng thời kỳ với Tam Tinh Đôi. Lúc mới phát hiện, giáo sư đã dùng phương pháp định tuổi bằng carbon-14 kiểm tra rồi, không thể sai được!"

"Hay là bức vẽ này được người đời sau thêm vào?"

Đầu tôi đầy dấu hỏi, cầm đèn pin tiếp tục nhìn sang phải. Phần cuối bích họa vẫn là hình năm người tế lễ. Bức tranh này rất to, năm người vây quanh bệ tròn, bốn người có vẽ ngôi sao năm cánh sau lưng, trên đầu vẽ mấy đường gợn sóng.

Người duy nhất không có ngôi sao cầm d/ao trên tay, nở nụ cười q/uỷ dị. Cô ta gi*t ch*t bốn người còn lại, rồi chĩa mũi d/ao vào chính mắt mình.

Bức họa dừng ở đây. Trong lòng tôi như bị bàn tay vô hình bóp nghẹt, da đầu tê dại, thở không ra hơi.

Trên tranh có năm người: hai nam ba nữ. Một người trong đó tay cầm thước tìm long mạch. Kẻ gi*t người để tóc ngắn, cả khuôn mặt chỉ vẽ đôi mắt to đùng.

Rõ ràng bức họa này chính là chúng tôi!

Triệu Tư Tư chỉ vào người trên tranh cười với Phương Thiện: "Người này giống cô gh/ê, cũng tóc ngắn dáng người y chang. Ôi, đứa này giống Tiểu Ngôn nè, nhìn kiểu tóc húi cua này!"

Cười được một lúc, Triệu Tư Tư dần im bặt.

Bốn chúng tôi lùi dần vào nhau, giữ khoảng cách với Phương Thiện. Phương Thiện liếc nhìn bích họa rồi nhìn chúng tôi, lắc đầu cười khổ.

"Tôi cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Nhưng tôi thề sẽ không làm hại mọi người. Những thứ trên bức vẽ này không có thật."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Thỏa Nguyện Của Cô Ấy

Chương 6
Năm lớp 12, lưu manh trường học Tôn Thiệu dí đầu Vương Kỳ vào thùng nước bẩn. Tôi gọi bố - giám thị nhà trường tới. Bố tôi đá tung cửa toilet, lôi cậu ta ra và đuổi học. Tôn Thiệu nghỉ học đi bán hàng rong, bị xe tải đâm chết. Mấy năm sau, Vương Kỳ viết tiểu thuyết tự truyện. Hóa ra, Tôn Thiệu và cô ấy là mối tình "nam ngược nữ thân, nữ ngược nam tâm" đầy bi thương. Còn Uất Liễu - con gái giám thị, đã phá hủy tất cả. Tiểu thuyết đình đám, cô ta đăng giấy chứng tử của Tôn Thiệu lên Weibo kèm dòng chữ: [Uất Liễu, mày đã hủy hoại hạnh phúc cả đời tao.] Fan cuồng sách lùng sục thông tin tôi, chém chết tôi giữa phố. Bố mẹ suy sụp vì mất con và bạo lực mạng, buộc đá vào chân, ôm hũ tro tôi nhảy sông tự tử. Khi tái sinh, tôi trở về ngày chứng kiến Vương Kỳ bị bắt nạt. Tiếng khóc nghẹn ngào lại vang từ nhà vệ sinh. Lần này, tôi quay lưng bỏ đi.
Hiện đại
Trọng Sinh
Vườn Trường
0
Yêu Hồn Chương 30
Mối Tình Thứ 2 Chương 14.