Tôi ngồi xuống sàn nhìn xuất thần, nhiên một tốp cảnh sát từ bên ập vào.

Nhân viên lễ tân ban nãy có mặt, lẫn trong đám ló đầu ra nhìn vào trong.

“Trời ạ, th/ù gì h/ận gì mà ch/ặt đầu thế này! Người phụ nữ thật đ/áng s/ợ!”

Tôi đứng dậy:

“Đồng cảnh đây hiểu lầm, khi vào thì th* th/ể ở đây rồi. mới vào căn được một tiếng, lễ tân có làm chứng tôi.”

Nhân viên lễ tân hét lên:

“Tôi có, 8306 mà, ai biết được chạy đây!”

“Chủ vốn dĩ chưa trả làm sao thuê được?”

Lễ tân xông vào mở tủ bên cạnh ra, chỉ vào một vali nói: “Cô đồ vẫn còn ở đây!”

Tôi ngớ người, lẽ vừa rồi chưa quẹt thì đi vào mà biết trong ở.

“Trước tiên mọi phá hỏng hiện trường, th* th/ể đi và pháp y tới.”

Cảnh sát trung niên đứng đầu ra chỉ đạo rành rọt, phù thủy cấp bậc như chắc trông coi cơ thể, để cứ thế pháp y giải phẫu được.

Quả nhiên, bao lâu, một trai tuổi vội vàng chạy đến:

“Các làm gì vậy?”

“Các thả chú xuống...”

Biết được trai hại ở cùng một cảnh sát bèn ngăn và giải thích một lượt hình vừa rồi, lên tiếng an “Cậu quá kích động, chúng phải nghi phạm điều tra rõ mới biết được hình vụ án cụ ra sao.”

“Bị ch/ặt đầu?”

Chàng trai nghe vậy thì đỏ bừng mặt, lắp ba lắp bắp, mạnh chân:

“Các người, các có quản, đặt th* th/ể xuống trước đã!”

“Hả, có ý gì? Lẽ hai đồng bọn?”

Cảnh sát nheo mắt:

“Đưa đi theo!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm