Yêu Em Hơn Cả Sinh Mệnh

Chương 21

04/03/2025 14:33

Vị bác phòng khám phong dài “Theo như tôi thấy bị mắc chứng ‘Mất trí !”

*Mất trí trường hợp khả năng thông tin nhận điểm cụ thể, thường ngày xảy t/ai n/ạn hoặc động

Ngô nhíu mày “Mất trí ?!”

“Vâng loại mất trí khả năng nhận thông tin điểm định. Hoặc thành nội dung quá khứ bộ cung cấp các bộ thông tin bị ép khi họ hoạt đẩy khi tỉnh thể được.”

Ngô nhíu mày chùng xuống “Vậy ?”

“Tôi tăng thêm liều giúp thấy dễ chịu bị ép bởi quá khứ nữa khi ngủ hoặc ngủ giúp tránh á/c mộng yêu giống như biện diều trị tâm lý. Mọi sóc vì nếu tình trạng cứ liên tục xảy ảnh hưởng ki/nh n/ão.”

“Tôi ơn bác sĩ.” -Ngô gật vị bác cúi chào đi.

Ngô mặc cuộc ? Theo bác liệu hiệu quả ? Bảo thấy im lặng vai “Đi Tiểu đi.”

Ngô quay nào. Khi vừa khỏi Bảo reo ?”

Phía kia dây gấp gáp Nam à tên đó…ch*t rồi.”

“Cái ?”

“Anh mau Hắc Long đi.”

Vừa xong Bảo đưa cha “Hắn ta…ch*t !”

“Cái dậy khỏi viện….

Du Huân ngoài phòng khi thấy bóng dáng cao xuất xa nàn ngắn trên nở vẻ đến. thấy về phía chóng gần vòng ôm thể nhắn Huân thắc mắc ?”

Hắn hít hơi khóe sao…đi thôi.”

Ngô nắm Huân xe nhận đường về đâu ? đường về nhà.”

“Chúng ta trưa.”

“Hôm ?”

“Không em.” – lên.

Nàng nhíu mày “Vũ Thần.”

“Chuyện ?”

“Anh đi….Hình như….anh Huân màng dường như chính bản thâm ? Chỉ mùi hương ngon.

Câu ngỡ ngàng vội dừng xe màu lam đăm đăm “Em…vừa ?”

“Hả ? Ừm…không giác như sợ hãi bắp lời. Không như vậy. Thấy mặc thêm sợ Huân đưa níu áo mím thích….thì làm….đừng….đừng…”

“Anh cặp tròn như căng hết cỡ hắn. nọ “Chỉ sẵn bếp.”

Du Huân lòng gật ý. Hắn nhấn quay trở về thự….

– –

Du Huân im trên ghế sát điêu luyện hâm m/ộ. Mùi hương cứ thế phảng phất xung quanh cứ lên. Một đồ mới bày bàn.

Ngô Thầm đưa ghế đi.”

Nàng vẻ khóe cong “Oa…rất ngon ông à giỏi.”

Lời bất như thế…Cũng hạnh vuốt mái tóc đen dài “Vậy chút.”

“Anh Huân cgesn hắn.

“Ừ.”

“Anh ngon đấy.”

“Quá khen…”

“Để buổi anh.”

“Em nhíu mày ?

“Vâng.” – gật gật lấp Hắn nhếch cuòi cái xinh cưng đi.”

“Ưm….”

Hắn thể thưởng tài nướng mình.

Ăn xong việc xuất ngoài ngoài gọi Hôm Ái My thăm vườn chuyện.

“Chị à….chị th/ai – Khi thấy dần thắc mắc hỏi.

“Ừ gần tháng đấy bây mới nhận ?”

“Tại ý !”

Du Ái My vẻ Hawaii như sức giúp bọn họ mau chóng con biến xảy thành đưa xoa Bảo kết năm mới quyết con đó. gần ba năm !”

“Hả ? ?”

“Vũ con t/ai n/ạn thành.”

Du Huân ngỡ ngàng lấp chú mày nhíu “Nhưng…anh kể đó.”

“Vì mất trí tình như từ chấp nhận mình….Tiểu Huân….em sinh đứa con.”

Nàng mặc cắn dưới bắp em…rất yêu ?”

“Ừ….nhưng tình yêu đó…”

Du Huân im lặng bây phân quả ngủ canh chạm ngoại trừ….

***

*Rầm….

“Khốn khiếp…tại như đ/ấm xuống hằn đường sâu xuống.

Ngô Nam vẻ như kẻ chủ mưu lệnh tên khác gi*t hắn, mới sáng mới nhận tin.”

“Xem vừa cuộc kẻ nào gây ??

Ngô Bảo thấy như cơn hạ xuống “Tiểu thế nào ?”

Ngô dài điều hòa cơn tốt xa nữa.”

“Bây điều giúp con bé vượt qua sự hoảng này.” – phào nhõm chuyển biến tốt lại.

*Reng. ….rengg…

Tiếng phát trên màn hiển thị số Ái My xảy lập nhấc máy “Alô.”

“Vũ em…Huân – Giọng trẻo quen thuộc vang phía bất vẻ dịu dàng vẻ kia mọi đoán giây kia ai…

“Buổi về sớm.”

“Có ?”

“Là bí mật….không được.”

“Vậy ? Vậy lát nữa về.”

“Vâng việc vẻ.” – Nói xong cúp máy khóe nhận khung tắt lịm.

Thanh âm trở lạnh lẽo “Bây tĩnh về đây.”

“Này gọi về Bảo trêu ghẹo.

Đối chọc ghẹo hồ ý nghĩa điệu “Ái My đón về đi.”

Ngô Bảo ngớ ch*t ti/ệt Không bị móc như vừa thấy chóng đi…Ngô nhếch cao ngạo quay đi….

***

Dừng xe tiệm cookie xuống thích cookie chocolate quyết m/ua tặng nàng…

Về vẻ vào… vừa thấy đỗ gi/ật chạy lão quản gia các hầu ngoài mày nhíu thanh âm vang xảy ?”

Nghe thấy thanh âm rùng rợn kia quản gia lo lắng quay quả phía họ vẻ khó coi ông cúi chào cung kính “Thưa thiếu phu bếp Trương bếp.”

“Để ?”

*Rầm…xoảng…choang….

Vừa dứt thêm đỗ phát bị khóa trái đưa “Huân Huân…em ?”

Nghe thấy Huâ vọng .”

“Mau !”

“Á…” – Tiếng vang bếp Trương “Thiếu…Thiếu phu ?”

*Rầm…Hắn hung hăng giơ chân đạp văng cánh may cánh tốt bị g/ãy (Chỉ mới lung lay) tử màu lam đỗ dưới sàn Huân dưới sàn bếp. Dường như ông cái quay Huân dậy giấu lưng.

“Chào thiếu gia…” – bếp Trương cung kính chào hắn. “Đây ?”

“Vũ liên bác em…gây ra.”

Hắn gần đưa Huân gi/ật lui nhíu mày ch/ặt thân kiều lôi phía Huân cúi gằm ngón xinh đầy băng thanh âm ấm vang “Vậy ?”

Du Huân ngậm dưới nhí “Em…định học để….làm bữa tạo bất ngờ….nhưng….nhưng ngờ…lại như xin lỗi…”

Hắn ?? bếp…

“Em !”

“Anh dạy em.”

“Ưm…vậy ăn.”….

Những kia khóe tạo vòng cung rõ rệt giúp việc dẹp giúp bữa !”

Du Huân tròn thấy cứ ngẩn ngơ như thế ngoài lệnh đám kia dẹp lão quản gia hộp c/ứu thương….

Nàng kế đàn ông cẩn bôi nàng.

“Ư….” – Huân gi/ật nảy rát xem ngón băng hết 8 ngón rồi….

Thấy gi/ật ngước “Đau ?”

“Vâng !”

“Phù…..phù….đã đỡ ??” – cúi xuống khiêu gợi thổi phù phù vết trên ngón Thấy hành Huân đâu con nít.

Ngô khi băng cá xong đưa xinh “Cảm ơn !”… Ngưng học !”

Khuôn trắng nộn chuyển màu màu đen nhoẻn chi ông !”

Ngô tươi rộng ch/ặt tấm mảnh mai uyển chuyển triền miên dứt….

– –

Khi bếp dẹp Huân bếp bữa hầu phép sớm tòa thự rộng đám vệ ngoài.

“Vũ xem Huân áo xắt quay khi thấy trứng thập cẩm nói….chẳng khác trứng ‘xào’ chung ăn… dạng…”Đây…là ?”

“Hả ? trứng….trộn thập cẩm…Em trứng lỡ hỏng mất rồi…” – trừ vừa lắc vừa “Chín đĩa đi.”

“Anh…muốn ?”

“Tất cũng…phong phú !”

Du Huân quay đĩa đựng trứng vừa mới sáng chế Rồi quay canh bò.

“Để dạy vào.”

“Oh…” – vừa xong đổ thẳng hoảng thái ?”

Nàng “Hả ?”

“Anh dặn thái mà.”

“Em…không nhớ.”

Ngô dài “…..Không đĩa đây.”

“Vâng.” – Thấy phào nhõm đĩa bò đưa hắn.

“Em .”

Nàng đổ thẳng ngăn dùng như nước văng ngoài.”

“Vâng.” – Huân cẩn vào. Rồi nắp đàn ông giỏi đó.”

“Chồng – Hắn cao ngạo Huân bĩu nếu quả giỏi hiểu lòng vui…

Ngô đồ trên khác nhau vực Huân nhíu mày dạng phịu như ghế xoa “Chỉ buồn.”

“Anh Huân đưa xào’ nàng….

“Thế nào ?”

“Em bao nhiêu muối ?”

“Hai thìa.”

“Hai thìa nào ?”

“Thìa Huân đưa muỗng ngã ngửa thìa muối đầy ba trái muối thay trứng ? Huân thắc mắc đưa vội dùng gạc ăn.”

“Tại ?”

“Ăn khác đi.”

“Không thích Huân lắc đẩy khuôn xinh chốc nhăn “Ưm…mặn quá…”

Ngô đưa ly nước xem ổn rồi.

Du Huân bặm đĩa trứng nếu kinh như các khác tệ. nhắn đĩa trứng dậy phía thùng rác níu ?”

“Khó như đừng ăn.”

“Em hết đổ.”

“Không gượng ép.”

“Dù dở thế nào thể phí ?”

Nàng hít đặt đĩa bếp vòng ôm thể rắn chắc trở thành đảm đang.”

“Ừ Ngồi xuống xuống ghế ngoại trừ ‘tác ngon cnah thêm phong phú sợi dài….

Ăn xong phòng sách việc đấu tranh tư dữ dội phòng ngủ. Ái My nếu sinh đứa con đơn giản dụ dỗ ‘làm việc yêu’ nhưng….làm thể ???

Càng khuôn ửng mức thể khói. Hít hơi tủ quần áo lục lọi tận sâu túi đồ ngủ tuy nằm “Cố Thần…phải lên.” – Huân viên chính thay ngủ xong tấm gương tử đen láy nhắm nghiền khi thấy dáng vẻ phụ nữ gương ngủ màu voan vải ren nếu mặc thêm đồ lót xuyên thấu thể rồi. phần ng/ực dưới eo hệt như vải. dốc m dùng bộ dạng x/ấu hổ ???

*Cạch….

Đang phân phòng Huân gi/ật hoảng tấm áo sơmi rộng trên giường che thân thể xuống đất ầm “Tại ?”

Ngô ? phòng đâu ?? Cặp màu xanh phát vải màu tấm áo khóe đóng chầm chậm xổm xuống đất ngón thon dài vươn nắm cằm xinh quay về phía điệu đầy x/ấu xa “Em….định ?”

Du Huân gi/ật nảy x/ấu hổ mức tìm chỗ chui xuất ? “Em…em có….”

Ngô nhướn mày đưa áo sơmi gi/ật khỏi thể quăng x/ấu xa “Vậy…chiếc ?”

“Á…Anh hoảng dùng che cúi lên.

“Nói xem mặc ?”

“Không…không !”

“Không thành lắc ch/ặt gáy đặt cặp tươi Huân dùng lưỡi tách hàm phút chốc xâm cái ngọt Huân sợ hãi khôn như phát run rộng ôm mảnh mai ép thể dính ch/ặt hắn. Chiếc lưỡi á/c ung dung dạo chơi quấn cái lưỡi mềm mại nhận vị ngọt hơi yếu ớt Huân…

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm