Đôi mắt đỏ hoe, tôi theo Lệ Hàn trở về Liên bang. Vừa nhìn thấy hắn, mấy vị sĩ quan phụ trách tìm ki/ếm lập tức biến sắc, mặt mày tái mét.
Lệ Hàn chỉnh lại quân mũ, ánh mắt sắc lạnh:
“Tôi đã nộp đầy đủ báo cáo cho tòa án quân sự. Mong rằng sau này vẫn có thể tiếp tục cùng các vị cộng tác.”
Trở về Liên bang, tôi gi/ận dỗi, mấy ngày liền chẳng buồn nói chuyện với hắn. Dù hắn dỗ thế nào, trong lòng tôi vẫn nghẹn ứ không thoải mái.
Mãi cho đến khi tin tức truyền ra—Lệ Hàn vì công lớn lần này, được nội bộ Liên bang bỏ phiếu tấn phong. Chưa đầy ba mươi tuổi, hắn đã trở thành nguyên soái trẻ tuổi nhất trong lịch sử.
Ngày phong quân hàm, tôi đang ở hậu trường chờ buổi lễ bắt đầu, bỗng bị người ta bịt mắt, trói lại, rồi đưa đi đâu đó. Tôi hoảng hốt giãy giụa, nhưng bị đ/è ch/ặt, không thể động đậy. Sau đó, quần áo bị thay đi, cả người bị đẩy thẳng vào một đại sảnh.
Trong tai vang lên tiếng huyên náo:
“Trao tặng quân hàm Nguyên soái cho Thượng tướng Lệ Hàn…”
Nghi thức vừa hoàn tất, có người đẩy tôi một cái. Tôi loạng choạng bước lên, tấm vải che mắt cũng được gi/ật xuống.
Trái tim tôi r/un r/ẩy, giống như khoảnh khắc hôm ấy, khi tưởng mất đi lại được gặp lại hắn.
Đứng trên lễ đài, Lệ Hàn nhìn tôi, ánh mắt kiên định mà dịu dàng, đưa tay về phía tôi:
“Tô Niệm, đây là đám cưới anh dành cho em.”
Trước ánh mắt mọi người, tôi đặt tay lên bàn tay hắn.
Hắn cúi xuống, khẽ hôn lên môi tôi, trầm giọng:
“Tô Niệm, anh yêu em.”
Mắt tôi nhòe lệ, giọng nghẹn ngào kéo mạnh Lệ Hàn, hôn lên môi hắn:
“Em cũng yêu anh, nguyên soái của em.”
Ngoại truyện - Lệ Hàn
Tôi không thích những thứ đẹp đẽ mà mong manh.
Bởi trong chiến tranh, chúng sẽ là thứ đầu tiên biến mất.
Cho đến khi gặp Tô Niệm.
Cậu ấy xinh đẹp lại thông minh lanh lợi, ngay lần đầu tiên đã mang đến cho tôi một “món quà bất ngờ lớn.” Không nhịn được, tôi buông một câu cay nghiệt, lại bị cậu ấy m/ắng cho một trận nên thân.
Sau vẻ ngoài kiêu ngạo rực rỡ ấy, là khát vọng thay đổi tương lai, là sự phản kháng với không chịu gò bó.
Tôi nghe thấy trái tim mình đ/ập dồn, bùng ch/áy. Như đang nói với tôi rằng: “Nhìn đi, đây chính là Omega mà mày hằng khao khát—một sinh mệnh tràn đầy sức sống.”
Thế nên, khi quyết định mời cậu ấy lần nữa, tôi đã x/á/c định vị trí của cậu ấy trong cuộc đời mình.
Omega thuộc về riêng tôi.