Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 203: Nam nhiều nữ ít

05/03/2025 18:23

– Kính chào chưởng môn!

Hoàng Hải Ba, Chu Ngọc Hậu, Trịnh Anh đã đứng chờ bên trên đại điện.

Có một nam một nữ đứng giữa đại điện. Hai người khoảng hai mươi hai, hai mươi ba tuổi, vóc dáng cao ráo, tóc đen dài vừa phải. Bọn họ lưng cõng thanh ki/ếm đen to. Nữ nhân thì thân hình yêu kiều, cung trang bó sát người. Mắt nữ nhân là kiểu hoa đào, loại nữ nhân này rất mạnh về tình dục, người bình thường không thỏa mãn nổi.

Lục Thiếu Du xem xét hai người đó, khí thế đều là Vũ Sư nhất trọng, chắc là người nổi bật trong nhị đại đệ tử của Hắc Ki/ếm Môn.

Hai người khách cũng nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du bước vào đại điện, vẻ mặt ngạc nhiên. Bọn họ không ngờ chưởng môn mới của Phi Linh Môn là một thiếu niên.

Bên trên đại điện có bốn chiếc ghế, Lục Thiếu Du ngồi xuống ngay ghế chính giữa. Lục Thiếu Du ngồi xuống ghế dựa tốt nhất trong đại điện, hờ hững nhìn thanh niên nam nữ.

Ba trưởng lão Hoàng Hải Ba thấy Lục Thiếu Du không nói chuyện thì đành ngồi kế bên hắn. Hoàng Hải Ba, Chu Ngọc Hậu ngồi xuống dưới tay Lục Thiếu Du, sắc mặt hơi thay đổi, không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì.

Nữ nhân mặc cung trang thấy Lục Thiếu Du chỉ kinh ngạc chóng vánh rồi mắt phượng đảo qua, cười tủm tỉm nói với Lục Thiếu Du:

– Chắc hẳn các hạ chính là chưởng môn mới của Phi Linh Môn? Sư phụ đặc biệt phái hai sư huynh huynh muội chúng ta đến chúc mừng chưởng môn mới nhậm chức.

Lục Thiếu Du hờ hững nhìn nữ nhân kia:

– Các người là Hắc Ki/ếm Môn? Đến chúc mừng ta nhậm chức mà không có quà gì sao? Hắc Ki/ếm Môn quá hẹp hòi.

– Cái này...

Hai người Hắc Ki/ếm Môn biến sắc mặt, hơi lúng túng. Bọn họ không ngờ có người trực tiếp đòi quà.

Nữ nhân lúng túng nói:

– Chỉ trách hai sư huynh muội chúng ta vội vàng đi quên mang theo quà sư phụ chuẩn bị, hôm nào sẽ đưa đến.

Lục Thiếu Du lạnh lùng nói:

– Vậy được, ta chờ ở đây, các người hãy về lấy quà đi, tránh cho bị sư phụ trách thì không tốt.

Giọng điệu tốt bụng nghĩ cho người.

Hai nữ đệ tử và Phương Tân Kỳ xì cười.

– Phì...!

Các nàng không ngờ tiểu sư đệ thú vị như vậy.

Thanh niên nam, nữ càng lúng túng hơn, ho khan hai tiếng.

Nữ nhân nói tiếp:

– Nếu sư phụ có trách thì đành chịu, là lỗi của chúng ta. Nhưng sư phụ kêu chúng ta đến vì có chuyện muốn ngay mặt nói với chưởng môn mới Phi Linh Môn, chờ chúng ta trở lại tặng quà chưởng môn cũng không muốn.

Lục Thiếu Du thản nhiên nói:

– Có chuyện gì? Nói đi.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ: Rốt cuộc vào vấn đề.

Nữ nhân cung trang nhìn Lục Thiếu Du, nhẹ giọng nói:

– Sư phụ của ta nói Hắc Ki/ếm Môn và Phi Linh Môn làm hàng xóm mấy chục năm, tình cảm luôn rất tốt, hay hai phái chúng ta hợp thành một? Làm như vậy thực lực lớn mạnh hơn, sau này hai phái là người một nhà.

Lục Thiếu Du nói:

– Cũng rất tốt, nếu hai phái hợp thành một thì chúng ta là người một nhà.

Nữ nhân mặc cung trang mừng rỡ, nàng không ngờ thuyết phục thành công mau như vậy, trở về sẽ được sư phụ thưởng hậu hĩnh.

Đám người Phi Linh Môn khó hiểu nhìn chưởng môn, không hiểu vì sao chưởng môn đồng ý yêu cầu này, rõ ràng ý của Hắc Ki/ếm Môn là nuốt chửng Phi Linh Môn.

Lục Thiếu Du nhìn đám người trong đại điện, nói với hai người Hắc Ki/ếm Môn:

– Nhưng ta nghĩ ra cách khác càng hay. Phi Linh Môn ta nam nhiều nữ ít, âm dương mất cân đối, hay vậy đi, ta thấy tiểu thư là người nổi bật trong nhị đại đệ tử Hắc Ki/ếm Môn đúng không? Tiểu thư ở lại Phi Linh Môn ta đi, vừa ý đệ tử nào trong môn thì cứ cưới nhau, đây cũng xem như hai phái kết thân. Đồ cưới thì Hắc Ki/ếm Môn cứ tùy ý ra, Phi Linh Môn ta sẽ không so đo những chuyện này.

Nam đệ tử Hắc Ki/ếm Môn ngạc nhiên nhìn Lục Thiếu Du:

– Cái gì? Chưởng môn có ý gì?

Trong đám đệ tử, một tên đầu trọc bắt mắt tiến lên lớn tiếng nói:

– Chưởng môn, đệ tử nguyện ý cưới vị tiểu thư này vì Phi Linh Môn.

– Ha ha ha, ta cũng đồng ý!

Nhiều đệ tử tiến lên góp lời, cười ồ lên.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói:

– Tiểu thư thấy sao? Tự mình chọn một phu tế đi.

Lục Thiếu Du hờ hững liếc mắt hai đệ tử Hắc Ki/ếm Môn.

Thanh niên cõng ki/ếm sắc mặt âm trầm nói:

– Phi Linh Môn có ý gì? Hắc Ki/ếm Môn ta và Phi Linh Môn kết thân, giờ Phi Linh Môn ngươi đang đùa giỡn Hắc Ki/ếm Môn ta sao?

Ánh mắt Lục Thiếu Du nghiêm nghị lóe tia sáng lạnh liếc qua thanh niên, có sát khí khuếch tán:

– Càn rỡ! Ngươi là thân phận gì, dám nói kiểu đó với ta?

Lục Thiếu Du trầm giọng nói:

– Hoàng trưởng lão, bắt người này cho ta!

Hoàng Hải Ba cảm nhận khí thế từ người Lục Thiếu Du, biến sắc mặt nói:

– Chưởng môn, điều này e rằng không ổn, đừng để hai phái phân tranh.

Lục Thiếu Du nét mặt sa sầm nói:

– Hoàng trưởng lão là chưởng môn hay ta? Hoặc là Hoàng trưởng lão không thèm để chưởng môn vào mắt, không để môn quy Phi Linh Môn vào mắt?

Lục Thiếu Du nhìn Hoàng Hải Ba chằm chằm.

Đám người trong đại điện cảm nhận khí lạnh từ người Lục Thiếu Du, trừ ba trưởng lão ra hầu như mọi người như rơi vào ao lạnh, người r/un r/ẩy. Bọn họ thế mới biết tiểu chưởng môn có sát khí làm người rét run.

Cơ mặt Hoàng Hải Ba co gi/ật nhìn thẳng ánh mắt lạnh lẽo của Lục Thiếu Du, lên tiếng:

– Tuân lệnh chưởng môn!

Hoàng Hải Ba đứng dậy.

– Tiểu tử Hắc Ki/ếm Môn, dám càn rỡ trong Phi Linh Môn? Ngoan ngoãn đứng yêu!

Hoàng Hải Ba kết ấn đ/á/nh ra, chân khí màu lam bao bọc quanh thân gã. Hoàng Hải Ba giẫm mạnh xuống đất hóa thành cái bóng mơ hồ vọt hướng thanh niên Hắc Ki/ếm Môn, chưởng ấn giáng xuống.

Thanh niên Hắc Ki/ếm Môn hét to một tiếng:

– Phi Linh Môn ngươi mà dám ra tay thì Hắc Ki/ếm Môn ta sẽ không bỏ qua!

Thanh niên Hắc Ki/ếm Môn nhanh chóng lùi ra sao.

Hoàng Hải Ba có thực lực Vũ Phách nhị trọng, chỉ chớp mắt đã xuất hiện trước mặt thanh niên Hắc Ki/ếm Môn. Chưởng ấn hóa thành trảo chộp vai thanh niên Hắc Ki/ếm Môn, tốc độ nhanh như sấm sét.

Vù vù vù!

Thanh niên Hắc Ki/ếm Môn không ngờ người Phi Linh Môn đ/á/nh thật, gã buộc lòng phải lùi nhanh lại, tay phải thò ra sau định rút ki/ếm rộng sau lưng.

Hoàng Hải Ba sắc mặt âm trầm nói:

– Còn muốn chống cự? thành thật chút đi!

Hoàng Hải Ba trút hết bất mãn với Lục Thiếu Du vào người thanh niên Hắc Ki/ếm Môn, trảo ấn b/ắn ra mấy chỉ quang. Vài luồng sáng chân khí chói mắt b/ắn ra nhanh như sấm sét giáng mạnh xuống vai trái của thanh niên Hắc Ki/ếm Môn.

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Thanh niên này còn chưa kịp rút ki/ếm thì bả vai đ/au nhức, năm lỗ m/áu phun ra, mặt trắng bệch.

Nữ nhân mặc cung trang biến sắc mặt hét lên:

– Sư huynh!

Nữ nhân mặc cung trang thò tay vào túi trữ vật treo bên hông, trường ki/ếm xuất hiện.

Lục Thiếu Du hét to một tiếng:

– To gan, ngươi muốn động thủ sao?

Năm ngọn lửa nóng ch/áy bay ra, lửa xẹt qua dòng không khí, vì khoảng cách không xa nên giây sau năm chỉ ấn đã đến trước mặt nữ nhân mặc cung trang. Hơi nóng làm không khí vặn vẹo.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
5 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
7 Tiểu Lỗi Chương 56
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm