Giang Diễn.
Thực ra tên thật Yếm, nhưng để tai tiếng đổi Diễn.
Một sinh ra không được chúc phúc từ cái tên.
Cũng nhân vật chính trong tác phẩm tôi.
Nam chính tiểu thuyết ngôn b/áo th/ù tộc, mang éo le, thơ bất hạnh, tính cách kiên cường cùng năng thiên phú. Từ ẩn nhẫn lên, trả đũa phản diện, b/áo th/ù kẻ từng bước xây dựng chế thương và leo lên đỉnh cao... câu chuyện công thức.
Mẹ Diễn giúp việc tộc họ phải lòng thời đó.
Trong cơn mê muội, bà dùng th/ủ đo/ạn hèn hạ th/uốc để qu/an h/ệ với gia.
Lúc vị đang hân hoan chuẩn bị hôn lễ với phụ nữ mình yêu.
Sự việc vỡ lở, hắn tức gi/ận đến đi/ên cuồ/ng.
Người giúp việc trắng đầy thương tích bị đuổi khỏi gia.
Không tục sống phải tha phương thực.
Hôn lễ vẫn ra như thường, hạnh phúc viên mãn.
Người giúp việc trở t/ai n/ạn nhỏ không nhắc tới.
Cho đến hai sau.
Bà ta ôm quay lại trước cổng gia.
Khoét thủng vào cuộc hôn nhân mãn chồng trẻ.
Với họ này bằng nh/ục nh/ã việc bị kẻ hạ đẳng gạt.
Còn với nhân họ - phụ nữ toàn thì nó trở chiếc đ/âm ngang giữa cô và mỗi lần nhìn thấy thấy gh/ê t/ởm.
Có tưởng ngày này lại sẽ khổ thế nào.
H/ận lớn không khỏi trút lên vô tội.
Cho đến khi con út Hoài Du ra đời vài sau.
Đẩy thơ đ/au khổ Diễn lên đỉnh điểm.
Ác con còn tà/n nh/ẫn hơn lớn gấp bội.
Dưới sự dung túng cố hay vô Hoài Du ngang ngược vô pháp.
Những trận b/ắt hắn xuyên suốt xuân Diễn.
Cho đến khi chính vùng lên, thoát khỏi gia.
Tất nhiên, nhân vật chính, thế không đơn giản vậy.
Đúng vậy, Diễn không phải con gia.
Đứa tội nghiệp kia ch*t yểu vào ngày nhận kết quả giám định ADN.
Giang Diễn mồ được đem về thế thân.
Cha anh thực chất công nghệ.
Đây cũng trợ lực lớn giúp anh rộng sự nghiệp sau này.
Sau khi chính đứng trên đỉnh quyền lực, Hoài Du kẻ ch*t thảm nhất.
Bị g/ãy tứ chi, vứt trên con tàu cá thấp hôi thối.
Chân tay th/ối r/ữa đầy giòi bọ, vật vã đến tắt thở.
Nghĩ đến đây, sống lưng tôi lạnh toát.
Bởi vì hiện tại, tôi chính Hoài Du.