Cư dân mạng đã quen với việc chờ đợi.

Chờ đợi vòng lặp sáu tiếng mới.

Chờ đợi thông báo gi*t người mới trong livestream.

5:58 sáng, nhiều người đã ùa vào phòng livestream.

Chủ phòng cũng chẳng b/án hàng nữa, thu dọn đồ đạc cùng mọi người xem chính livestream của mình.

Khi kim đồng hồ nhảy sang 6:00.

Thông báo đen đỏ lại hiện lên 100 phòng livestream đông khách.

Lần này, thông báo chỉ kéo dài nửa phút.

Bốn phút rưỡi còn lại phát cảnh quay mới…

Căn phòng chật hẹp tối tăm.

Người đàn ông bị trói trên giá chữ thập, mặt mày kinh hãi.

Trước mặt hắn là cô gái mặc áo phao hồng, quần trắng.

Đó rõ ràng là... Từ Hề đã ch*t!

Từ Hề chỉ vào ống quần trống rỗng, nghiêng đầu hỏi:

"Triệu Long Hành, chân tôi đâu rồi?"

...

Hàng triệu người đổ về phòng livestream.

Cùng lúc đó, ông Triệu mới tá hỏa phát hiện…

Con trai được bố trí bảo vệ cẩn mật ở biệt thự đã bị b/ắt c/óc!

Dưới sức ép của ông Triệu, cảnh sát gấp rút truy vết tín hiệu.

Và thành công bắt được địa chỉ IP ở phút thứ tư của livestream.

Trong đồn cảnh, kỹ thuật viên thở phào.

Bỗng phát hiện trong livestream, Từ Hề quay người, lần đầu phô diện chính diện trước ống kính.

Đáng lẽ đó phải là khuôn mặt thanh tú xinh đẹp.

Nhưng trên gương mặt trắng bệch chi chít vết bầm, đôi mắt không có nhãn cầu, chỉ có m/áu đặc quánh chảy dài.

Cô mở đôi môi tái nhợt, khẽ hỏi:

"Triệu Quốc Lương, ông nhận ra tôi không?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm