Từ khi sinh ra đã có Linh Nhãn.
Dì Hồng trong nói, mang tai ương cho cả làng.
Vì chính đã nh/ốt vào trong qu/an t/ài, h/iến t/ế cho q/uỷ dữ trong rừng m/a.
Thế lại trở thành cưng của bầy q/uỷ dữ.
Q/uỷ Tân Nương trở thành dì của ngồi trên hoa do người giấy khiêng, giao du vui cùng khắp nơi.
Thư Sinh Khóc Cười coi như gái, còn dạy trận pháp bùa chú.
Em bé m/a nhận chị gái, móc những từng chèn ép rồi thành hòn bi ve để chơi.
1.
Đứa hai tuổi vỡ bát.
Bố khom những vỡ, đột nhiên lại loạng choạng ngã xuống đất, của vỡ sắc lẹm chỉ cách vỏn vài milimet.
Bố bò dậy, ôm lấy má trái đang thương, rồi ch/ửi m/ắng: “Má nó đen thật đấy. Gần đây cứ thấy người nặng nặng, đi lại thôi cũng mất sức.”
Tôi “Vì mẹ đang đứng trên vai đó.”
Sắc trở nên rất khó coi, cú t/át được giáng thẳng lên “Mẹ ch*t từ lâu rồi, còn linh tinh nữa là x/é rá/ch mồm đấy!”
Khi mẹ sinh không may khó nên đã quằn quại suốt đêm.
Bà lắc đầu nói, mất quá nhiều m/áu, e rằng không c/ứu được nữa.
Gương lóe lên sự hung á/c, cầm theo cây kéo đi vào phòng sinh.
Tôi ôm lấy chân ông, văng đi.
Tiếng gào thét thảm thiết truyền ra từ phòng ôm lấy cười vui vẻ đi ra ngoài, còn mẹ thì ch*t ngay vũng m/áu.
7 sau, mẹ quay về, sắc xanh xao, m/áu khắp người, vẫn luôn đi cạnh bố.
Điều kỳ lạ ngoài ra, chẳng nhìn thấy mẹ.