Linh nhãn

Chương 1

11/08/2024 16:21

Từ khi sinh ra tôi đã có Linh Nhãn.

Dì Hồng trong thôn nói, tôi sẽ mang đến tai ương cho cả làng.

Vì vậy chính tay bố đã nh/ốt tôi vào trong qu/an t/ài, và h/iến t/ế cho q/uỷ dữ trong rừng m/a.

Thế nhưng, tôi lại trở thành con cưng của bầy q/uỷ dữ.

Q/uỷ Tân Nương trở thành dì của tôi, cô ngồi trên kiệu hoa do người giấy khiêng, và giao du vui chơi cùng tôi khắp nơi.

Thư Sinh Khóc Cười coi tôi như con gái, còn dạy tôi trận pháp bùa chú.

Em bé m/a nhận tôi làm chị gái, và sẽ móc mắt những kẻ từng chèn ép tôi, rồi làm thành hòn bi ve để tôi chơi.

1.

Đứa em trai hai tuổi làm vỡ một cái bát.

Bố tôi khom lưng nhặt những mảnh vỡ, nhưng đột nhiên lại loạng choạng ngã xuống đất, con mắt và của bố và mảnh vỡ sắc lẹm chỉ cách nhau vỏn vẹn vài milimet.

Bố tôi chật vật bò dậy, ông ôm lấy má trái đang bị thương, rồi ch/ửi m/ắng: “Má nó đen thật đấy. Gần đây cứ thấy người nặng nặng, đi lại thôi cũng mất sức.”

Tôi nói: “Vì mẹ đang đứng trên vai bố đó.”

Sắc mắt bố tôi trở nên rất khó coi, một cú t/át được giáng thẳng lên mặt tôi, bố nói: “Mẹ mày ch*t từ lâu rồi, còn nói linh tinh nữa là ông x/é rá/ch cái mồm mày đấy!”

Khi mẹ sinh em trai tôi, không may bà bị khó sinh, nên đã quằn quại suốt một ngày một đêm.

Bà đỡ lắc đầu nói, mất quá nhiều m/áu, e rằng không c/ứu được nữa.

Gương mặt bố tôi lóe lên sự hung á/c, ông cầm theo cây kéo đi vào phòng sinh.

Tôi ôm lấy chân ông, nhưng bị ông hất văng đi.

Tiếng gào thét thảm thiết truyền ra từ phòng sinh, bố tôi ôm lấy em trai và cười vui vẻ đi ra ngoài, còn mẹ tôi thì ch*t ngay giữa vũng m/áu.

7 ngày sau, mẹ tôi quay về, sắc mặt bà xanh xao, m/áu dính khắp người, bà vẫn luôn đi bên cạnh bố.

Điều kỳ lạ là, ngoài tôi ra, chẳng ai nhìn thấy mẹ.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Thanh Mai Lục Trà của bạn trai tôi muốn đốt túi xách của tôi

Chương 7
Bạn gái thời thơ ấu của bạn trai tôi công khai nói rằng túi Chanel của tôi là hàng giả: 'Không có tiền mà còn cố tỏ ra, tôi thậm chí còn thấy xấu hổ thay cho cậu.' Tôi khẳng định nó là thật. Nhưng cô ấy nói rằng có phải là túi thật hay không, chỉ cần đốt bằng lửa là biết. Tôi trực tiếp đưa bật lửa vào tay cô ấy: 'Đốt đi! Nếu là túi giả, hôm nay tôi sẽ thanh toán toàn bộ chi phí! Nếu là túi thật, cậu không chỉ phải thanh toán mà còn phải bồi thường cho tôi túi với giá gốc!' Bạn gái thời thơ ấu lắc đầu, cảm thấy cá cược không đủ kích thích. 'Người mang túi giả không chỉ phải thanh toán! Còn phải ở lại qua đêm với tất cả các quý ông có mặt ở đây, cậu dám không?' 'Được thôi! Ai nhát gan là đồ hèn! Tôi dám cá, cậu dám đốt không?' Nhưng khi bạn gái thời thơ ấu cầm bật lửa, sắp châm lửa vào túi, tôi hoảng hơn ai hết...
Hiện đại
0