Tỉnh dậy lần nữa, là trên một chiếc giường lớn mềm mại.

Mềm, thật sự rất mềm.

Tôi vừa định trở mình lăn một vòng, mắt cá chân bỗng nặng trịch.

"... ch*t tiệt!"

M ẹ ki/ếp, trên chân có c/òng chân!

Tôi cúi đầu nhìn xuống... tiêu rồi.

Quần áo đã bị thay ra rồi.

"Tỉnh rồi à?"

Khoảnh khắc cánh cửa mở ra, tôi đã định gi/ả ch*t.

Nhưng Cố Thời Diễn trừng mắt nhìn tôi hai giây, rồi bắt đầu s/ờ s/oạng khắp người tôi.

"Chắc là không sao đâu nhỉ? Bác sĩ đã khám rồi, chỉ là bị k/inh s/ợ quá thôi.”

"Phương Hoài? Nói... chuyện với anh."

Anh ta nâng c/òng chân ở mắt cá chân tôi lên rồi trượt tay vào trong đ ùi, nơi không có vải che chắn...

"Cố Thời Diễn! Anh bị đ/iê n à?"

"Anh đúng là bị đ/iê n rồi." Cố Thời Diễn dùng tay nâng cằm tôi lên, t/ứ c gi/ận đến bật cười: "Một cốc trà sữa khiến người ta đợi mười năm, ai mà chẳng phát đ/iê n?"

Nhớ đến những chuyện đã tr/êu ch/ọc anh ta trước đây, tôi rụt chân lại, muốn tr/ốn.

"Vợ yêu, lại muốn ch/ạy tr/ốn nữa sao?"

Cố Thời Diễn giữ ch/ặt e/o tôi, lật người, đ/è hai tay tôi lên trên đầu: "Anh đoán ly trà sữa mà em muốn uống năm đó - là trà sữa kem b/éo."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm