Vầng trăng sáng treo cao

Chương 6

03/10/2025 18:23

Tôi được mời dự tiệc chào mừng Tân Lạc trở về nước.

Trong hội trường lộng lẫy, Tân Lạc đang được đám đông vây quanh, còn tôi đứng thu mình ở góc phòng chẳng ai đoái hoài.

Đúng lúc định lặng lẽ rút lui… thì Mạc Khâu bước tới, nụ cười giả tạo vẫn dán trên mặt:

"Lê Lý, rút lui đi."

Anh ta nhìn tôi chằm chằm: "A Thừa thích Tân Lạc, hai người họ yêu nhau, sao cậu cứ phải chen vào làm kẻ thứ ba?"

Tôi lạnh lẽo đáp trả: "Bảo Cố Thừa tự nói với tôi. Dù anh với hắn thân nhau thì cũng không thể thay mặt người ta chia tay được đâu."

Mạc Khâu mặt xám xịt: "Loại người như cậu, tôi hiểu rõ mồn một cậu bám víu A Thừa để được gì."

"Cậu tự biến mất khỏi tầm mắt họ ngay, tôi cho cậu căn hộ trong tứ hoàn và trăm triệu tiền mặt."

Tôi nhìn anh ta hồi lâu, bật cười: "Điều kiện này còn thua xa mẹ bạn trai cũ tôi đưa ra."

"Mạc Khâu, anh thích Tân Lạc đúng không?"

Anh ta gi/ật mình, mặt lạnh như tiền: "Đừng có không biết điều. Với loại người như cậu, tôi có cả trăm cách xóa sổ khỏi Tứ Cửu Thành."

Nụ cười tôi đầy mỉa mai: "Anh thích Tân Lạc, nhưng từ đầu tới giờ cậu ta chẳng thèm để mắt tới anh nhỉ? Khổ thân anh còn phải cố sức gán ghép cậu ta với Cố Thừa."

"Tình yêu của anh vĩ đại thật đấy."

Mặt anh ta đanh lại, chưa kịp phản pháo thì Tân Lạc bỗng xuất hiện.

Ánh mắt đám đông dồn về phía chúng tôi.

Cậu ta nhìn tôi ra vẻ thật thà: "Lê Lý, xin lỗi nhé, hôm trước tôi không biết cậu là bạn trai của A Thừa."

Tôi liếc nhìn Cố Thừa đứng cạnh cậu ta, mỉm cười: "Không sao, hôm trước tôi cũng không biết mình đã không còn là bạn trai Cố Thừa nữa."

Gương mặt Cố Thừa thoáng đóng băng.

Nhưng vội tan biến ngay khi Tân Lạc quay sang.

Tân Lạc vô tư kéo tôi nhậu nhẹt, dẫn đi giao tiếp khắp nơi.

Tôi thấy rõ ràng vẻ kh/inh miệt trong mắt những kẻ nâng ly cùng mình.

Phải rồi, tôi là "loại người đó" trong miệng bọn họ.

Họ mới là giới thượng lưu cùng đẳng cấp.

Nhưng dưới ánh mắt Cố Thừa, tôi không thể từ chối.

Từng ly sâm panh tuôn vào cổ họng.

Đến lúc hơi say, tôi vào nhà vệ sinh rửa mặt tỉnh táo.

Chưa kịp ngẩng đầu, một bàn tay lạnh lẽo đã đ/è gáy tôi xuống.

Ép mặt tôi chìm vào bồn rửa.

Nút thoát nước bị bịt kín, nước nhanh chóng dâng ngập đầu tôi.

Mặt tôi bị nhấn chìm trong làn nước lạnh.

Cơn hoảng lo/ạn vì ngạt thở khiến tôi giãy giụa.

Nhưng đầu không thể nhấc lên nổi.

Nước tràn vào khí quản, cả người tôi như bị d/ao cứa.

Ý thức dần mờ đi...

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Sau khi cứu nam chính trong truyện đam mỹ, tôi thật sự “quay xe” rồi

Chương 23
Lúc Chu Tầm bị đánh đến thân tàn ma dại, tôi chỉ đứng xem náo nhiệt. Lúc cậu ta bị tên đầu vàng nắm cằm sỉ nhục, tôi thậm chí còn châm điếu thuốc, tìm chỗ ngồi xuống mà thưởng thức. Hệ thống gào thét: [Anh định bao giờ mới bắt đầu cứu rỗi đây? Cậu ấy sắp tan nát rồi đó.] Tôi nhếch mép: "Liên quan quái gì đến tôi." Bộp! Chu Tầm bị người ta đá bay một cước, đổ nhào vào thùng rác rồi ngã vật xuống chân tôi. Tôi cúi đầu liếc cậu ta mấy cái, bật cười khinh thường, định quay người rời đi. Bỗng cổ chân bị ai đó nắm chặt, Chu Tầm ngước lên nhìn tôi vài giây, rồi nói với đám người đang đánh cậu ta: "Đây là bạn trai tôi, anh ấy có tiền." Tôi: "???" Tôi thở dài, hỏi hệ thống: "Làm trai thẳng ở chỗ này là phạm pháp đúng không?"
958
5 Diễn Chương 24
12 Bằng Chứng Thép Chương 10

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Sau khi được nhận lại vào gia đình giàu có, tôi dựa vào thể chất xui xẻo để sắp xếp lại cả gia đình.

Chương 6
Tôi mang số mệnh thiên sát cô tinh, trời sinh là sao chổi. Vừa mới sinh ra, tôi đã bị tráo đổi. Trong vòng ba năm, gia đình bố mẹ nuôi xảy ra hết chuyện này đến chuyện khác, cuối cùng họ phải vội vàng đưa tôi vào một đạo quán. Sư phụ nói tôi mang sát khí quá nặng, cần phải tịnh dưỡng, nếu không sẽ hại chết tất cả những người xung quanh. Hai mươi năm sau, bố mẹ ruột cuối cùng cũng nhớ đến tôi. Ngày trở về, cô con gái nuôi Tô Noãn Noãn nắm tay tôi khóc lóc thảm thiết: "Chị ơi, chị về thật tốt quá, tất cả là lỗi của em, em không nên chiếm đoạt cuộc đời chị..." Vừa nói, cô ta "vô tình" trượt chân, ngã nhào về phía tôi. Tôi mặt không cảm xúc lùi lại nửa bước. Chiếc bình cổ phía sau lưng cô ta, không một dấu hiệu báo trước, rầm một tiếng, tự vỡ tung. Mảnh vỡ văng khắp người cô ta.
Báo thù
Gia Đình
Hiện đại
217