Lâu Phúc Sinh lưỡng lự do dự, Manh Manh và mẹ cô ta vênh váo ngạo, những lại thì hả hê thỏa mãn.
Tôi thở dài.
Thôi được không nữa, lắm.
"Ông là Tam phái không? Theo tuổi này, hẳn thuộc hàng chứ? Trần Vĩnh qu/an gì với ông?"
Trần sư hít một hơi lạnh, há hốc mồm nhìn tôi:
"Ông ấy... là bố Cô... cô là ai?"
Tôi gật đầu.
"La bàn Tam phái làm bằng gỗ lôi chế màu đen, khác với gỗ hoa lê của các phái khác."
Nói rồi rút túi ra tấm bài bằng gỗ lôi chế, ra trước mặt Trần sư.
Tấm bài to bằng bàn tay, chính giữa phồn "Ngũ Lôi Hiệu Lệnh", trái phía dưới bị khuyết một mảnh.
"A!"
Trần sư lảo đảo một bước, đột mắt ngầu, 90 độ cung kính cúi tôi.
"Đệ tử đời 72 Phong Môn Tam phái Trần Trinh, xin bái kiến..."
"Khục ..khục.."
Tôi gấp gáp ho sặc sụa, Trần sư lập tức ngậm miệng, cung kính đứng nép sang bên.
Giang hồ Bát Đại Môn gồm Kinh, Bì, Sách, Phong, Hỏa, Tước, mỗi môn môn Phong Môn nghiên c/ứu địa lý xuyên, phần lớn phong thủy thuộc môn này. Tấm bài gỗ lôi chế trong tay chính là tín của môn chủ.
"Được ông xử đi. sẽ chỉ điểm cho."
Tôi phẩy tay ra hiệu, Trần sư vội ngẩng lên vẻ mừng rỡ.
"Vâng, Môn... đi chuẩn bị ngay."
Trần sư hăng hái đi chỉnh la bàn bố trận, quay lại, phát mọi đang trợn tròn mắt nhìn chúng tôi.
Từng há hốc mồm, kinh ngạc đến rơi cả hàm.
"Ực..."
Mãi sau, tổng là tiên hoàn h/ồn, nước bọt ực một tiếng, nịnh nọt bưng đĩa hoa quả đến trước mặt tôi:
"Kiều... ngài ngồi đi, dùng chút trái cây."