Duy Nhất

Chương 09

23/01/2025 16:03

Lục Hành co ro trên giường không xuống: "Có thể rót cho tôi cốc nước được không?"

Tôi nhanh nhẹn rót nước, sau đó gõ gõ đầu giường ra hiệu cho cậu ấy đưa tay ra lấy cốc nước.

Nhưng Lục Hành lại vén rèm giường lên, nửa người thò ra ngoài. Lúc này khi đến gần, tôi mới nghe thấy tiếng thở d/ồn d/ập của Lục Hành.

Nhanh và nặng nề.

Tôi hơi lo lắng cho cậu ấy, định mở miệng hỏi xem cậu ấy có cần đến phòng y tế không thì tay đã bị người ta nắm lấy.

Lục Hành kéo tay tôi: “Tôi đã cho cậu mượn nhiều pheromone vậy rồi, cậu có thể giúp tôi một chút không?"

"Tôi, tôi không có pheromone."

Lục Hành không để ý đến tôi, trực tiếp đưa tay s/ờ so/ạ ng sau gáy tôi, chạm đến chỗ lồi lên kia rồi nhấn nhẹ: "Có."

Tôi theo bản năng rụt cổ lại.

"Vậy, tôi phải giúp cậu thế nào?"

Pheromone của cậu ấy đang bốc lên dữ dội, tôi cũng cảm thấy khó chịu, cơn nóng bị ảnh hưởng lan khắp cơ thể.

Tôi chợt nhận ra, sự l/ệ th/uộc của tôi vào pheromone của cậu ấy đã đến mức ng/uy h/iểm –

Dễ dàng bị cảm xúc của cậu ấy ch/i ph/ối.

Nếu không sớm dứt bỏ, tôi nghĩ, mình sẽ không còn đường thoát.

Nhưng khi ngẩng đầu lên nhìn thấy ánh mắt đầy ch/iếm h/ữu của Lục Hành, cuối cùng tôi vẫn không dám nói ra chuyện c/ai ngh/i ệ n.

Giờ mà nói ra, tôi không dám tưởng tượng hậu quả của việc ch/ọc g/iận một Alpha sẽ như thế nào.

Lục Hành chỉ vài bước đã nhảy xuống giường, không khí như bị n/én ch/ặt lại, cậu ấy chậm rãi tiến về phía tôi.

Rõ ràng là khí thế bức người, nhưng lời nói ra lại rất dịu dàng.

"Trác Du ngoan, cho tôi ngửi mùi hương của cậu được không?"

Hình như sợ tôi không đồng ý, cậu ấy bổ sung thêm: "Giống như cách cậu ngửi tôi vậy."

Tôi đành phải gật đầu đồng ý.

Tôi không nhìn thấy động tác của Lục Hành, chỉ cảm thấy tuyến thể đang tiếp xúc với không khí bỗng nhiên bị phả hơi nóng.

Toàn thân tôi r un rẩy.

Lục Hành thực sự nói được làm được, cậu ấy chỉ ngửi pheromone của tôi.

Trước khi mất k/i/ể m s/o át, cậu ấy đã chủ động đến phòng y tế của trường để cách ly.

Trong thời gian đó, tôi đã đến thăm cậu ấy rất nhiều lần.

Không phải vì cậu ấy nhớ tôi, mà vì tôi không thể rời xa cậu ấy.

"Trác Du, một ngày cậu đến thăm cậu ấy năm, sáu lần, cậu rảnh rỗi lắm sao?" Tiểu Triệu thở h ổn h/ển vì nóng.

Tôi không tiện nói với cậu ấy rằng tôi ngh/i ệ n pheromone của Lục Hành, chuyện này thật sự rất khó mở miệng.

Tôi l/ừa cậu ấy: "Đều là bạn cùng phòng, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm."

Tiểu Triệu tặc l/ư ỡi một cái, nói đùa: "Người biết thì là bạn cùng phòng, người không biết còn tưởng là người yêu đấy."

Bước chân tôi l/oạng choạng suýt ng/ã.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Điên Cuồng Vì Em

Chương 55.
Bị bạo lực học đường một cách ác liệt, tôi đã lấy hết can đảm tìm đến tên sát nhân hàng loạt đang chạy trốn khỏi sự truy nã của cảnh sát. Gã ta đưa đôi mắt như sói đói nhìn tôi, bàn tay xăm trổ kẹp điếu thuốc, bên cạnh còn treo mấy con dao dính máu khô, nhếch môi khinh khỉnh. Tôi run rẩy như thỏ nhỏ, trong lòng đã sợ muốn chạy đi, cầm trong tay xấp tiền nát nhăn nheo mà mình tích cóp được, gần như van nài: "Anh, xin anh giúp tôi." Gã còn chẳng thèm nhìn. "Muốn thuê tôi thì nhiêu đó không đủ đâu. Nhóc con, không muốn ch.ết thì chạy nhanh đi." Tôi rơm rớm nước mắt nhìn gã. Gã đã động lòng. Gã nói, gã là đồng tính, nếu tôi chịu lên giường với gã thì lũ bắt nạt kia sẽ biến mất khỏi thế giới. Mẹ tôi bị lũ khốn nạn ấy hại chết. Dù có hoảng sợ thế nào thì lòng hận thù đã dâng đến đỉnh điểm, tôi cắn răng đồng ý, ngủ một đêm với gã. Vì một đêm điên cuồng này, gã sát nhân ấy đã dùng cả đời để bảo vệ tôi. **** Cảnh báo: Truyện theo hướng tâm lí, má.u me, u ám nặng đô, có tra tấn bạ.o lực, gi.ết người. Tâm lí yếu xin cân nhắc trước khi đọc. ***** Vui lòng không đánh đồng thế giới trong truyện và ngoài đời. Không cổ xúy các hành động trong truyện, xin cảm ơn!
5.14 K
7 Tiểu Lỗi Chương 56
8 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25
12 [BL] Oan Gia Ngõ Hẹp Chương 25.

Mới cập nhật

Xem thêm