Bạn trai phản diện

Chương 4

30/08/2024 20:52

4.

Nói xong lại giọng, "Đương nhiên, ngoan ngoãn nghe lời, bổn cũng sẽ ngươi.”

Trên cười hì hì, trong lòng sớm m/ắng ngàn lần.

“Phu thê (vợ chồng) vốn cùng rừng, gả gia, tất sẽ lòng với gia.”

Cũng biết tin hay không, ít ngoài tạm thời an vô sự.

Quay lại mình, Oanh Ca, nước nóng giúp sau tắm rửa xong, mới về giường nằm xuống.

Ta sắp xếp ở lại bên cạnh cũng chút cách, cùng cũng thể yên tâm ngơi.

Ta bạn với rằng, trong nguyên tác cưới vợ.

Nếu vật chắc chắn hồi nhỏ hết gian khổ, mới dưỡng thành hội thế này.

Mẫu cung quý phi, sau sủng hạnh lần, Nhiên.

Quý phi con, hạ lệnh gi*t con, ngày sau dưỡng lão nàng ta.

Không ngờ nuôi tuổi, quý phi mang th/ai.

Lập vứt bỏ.

Con nối dõi hoàng gia hoàng tử thân, tộc, hiển sẽ hoàng ý tới.

Ngược lại trở thành người thể nhẹ, nh/ục nh/ã.

Nhất đám cung thái giám quanh ở trong cung, thích nhục phận cao quý lại bằng cả nô tài bọn họ.

Ăn đủ no, mặc đủ ấm, đ/á/nh đ/ập, đây đều chuyện xảy ra thường cơm bữa.

Nhưng dưới huống vẫn sót, hơn nữa mọi tăng cường bản thân.

Cuối cùng mười sáu tuổi, hoàng chú ý.

Hoàng bắt đầu ra bồi dưỡng hắn, ban ngừng, ban phủ đệ.

Hắn vốn sự nỗ lực sự chú ý thượng, chiếm thượng. Song, tế, sự tồn chỉ đ/á thử vàng con mà hoàng lòng thật sự, cũng tức chính.

Sau chính gi*t thành vị.

Ta hồi lại tất cả chi tiết trong kịch bản mà biết, cùng đ/è nén cơn buồn ngủ, nặng nề ngủ đi.

Ngày hôm sau tỉnh lại, sờ miệng chút thoải mái.

Quả mấy ngày nay lo lắng hãi hùng, chút nóng trong.

Ta Oanh Ca chút ăn thanh đạm.

Tiêu đi thẳng ta.

Lúc đang phơi nắng chiếc xích đu mà bọn thị vệ mới làm, bên cạnh vị tỷ tỷ xinh đẹp Oanh Ca Vũ đút ăn cuộc trôi qua thích ý.

Thấy đi tới, vội vàng đứng ra vẻ hiền thê lương "Chắc gia triều cũng chút mệt mỏi rồi, mau ngơi chút đi.”

Tiêu cầm quả nho, bỏ "Ngươi biết hưởng thụ quá nhỉ!”

“Vương gia đùa, sinh ngắn ngủi mấy chục biết lúc nào sẽ nữa, vẫn dịp lúc sống, ăn ăn, uống.”

Tâm trạng tệ: “Vương phi thoáng thật, bổn đi ra ngoài ăn bữa no nê, thế nào?"

Tiêu phường trang sức, m/ua nhiều trang sức, lại cùng đi m/ua đủ loại son phấn hành ngày nay, cùng mới lâu tốt kinh đô, gọi bàn ăn.

Nói thật, súc (*), dịp trước sách, cũng dám xa xỉ thế này giờ.

(*) súc: chỉ kiếp trâu ngựa, b/án đó.

Ta chút lại dám thả bay quá.

Ta thử hỏi trong hồ lô cuộc b/án th/uốc gì.

Ánh sáng ta: thê tử mình, lẽ lẽ đương sao?”

Trong đôi dường mấy phần lưu chuyển, ánh trái tim khẽ dừng lại, vội vàng ánh sang bên.

Cứng nhắc mở “Nhưng giả mà!”

Tiêu trêu "Ngươi đang ám chỉ chứng phu thê giữa sao?"

Ta vội vàng chuyển đề tài: "Ăn cơm ăn gì.”

Liên mấy ngày sau, chỉ cần thời gian rảnh sẽ ra ngoài.

M/ua quần áo mới, trang sức, ăn vặt... Phàm quý trong kinh thành có, đều sẽ sắp xếp, m/ua đủ ta.

Bây giờ khắp phố phường đều đang rộ tin gia vị phu quân tốt, biết cưng chiều thê tử.

Cha vốn quá trọng cũng giọng, khen ánh tốt, phu quân biết tử.

Ta cũng dám tiếng, bởi vì biết vậy cuộc gì.

Nhưng nhanh thôi, sẽ biết.

Hắn đang sát(*) đẩy ra bia đỡ đạn.

(*) sát: nôm ra nâng cao lắm đó.

Bởi vì bên kia nghĩ điểm yếu gia, tử địch c/óc.

Bên cạnh vách núi, gió lạnh cơn, dây thừng ch/ặt.

Nhìn bảy tám tráng (*) phía trước, tính tỉ lệ trốn mình.

(*) tráng hán: đàn ông cao to lực lưỡng.

Kết quả cùng... bằng không.

Không ngờ sau sách, thể trong vật thể trong vật hôi cũng giống ta.

Thủ bọn c/óc mở "Không hổ trọng, bề ngoài cũng vài phần tư sắc.”

Ta mở ra, ra vẻ tĩnh mở "Các c/óc u/y hi*p gì?"

Thủ bọn c/óc cười "Hắn cản đường khác, tất hắn!"

"Nếu các vàng châu báu, nể thê tử hắn, chừng thể các ngươi."

"Nhưng mình, định thành, ai lại quý mình hơn chứ?"

"Các nghề c/óc này, gi*t cũng tài, bằng lui bước bước, nhiêu cứ sẽ các ngươi.”

Thủ bọn c/óc cười nhạo: "Loại hỉ vô thường, bạo thích gi*t hắn, hoàng thất, sớm tám trăm lần rồi, chỉ đơn c/óc, mà kẻ tử th/ù hắn.”

Hiệp đàm phán thất bại.

"Nhưng các nghĩ hay không, thật sự lợi hại, vô số tinh binh, bản cũng võ cao cường. chắc thể sót hắn!"

"Chúng nghĩ thể sót, lôi tặc kia cùng lôi ch/ôn cùng ta.”

Hiệp đàm phán vẫn thất bại.

Ngay bắt đầu hiệp đàm phán ba, rồi.

Hắn ngay: bằng các ngươi? Cũng xứng?”

Đại ca, thể đừng mới cừu h/ận thế hả!

Ta nhịn ch/ửi trong lòng.

Nhưng mở miệng, thủ bọn c/óc trực cánh lôi kề đ/ao cổ ta.

"Tiêu Cẩu Tặc, c/ứu ngươi, tự ch/ặt đ/ứt cánh sau quỳ x/in lão tử tha ngươi!"

Nói xong vô cùng kiêng mà bổ sung: "Ta biết cao cường, dù tốc độ nhanh hơn nữa, cũng thể nhanh bằng đ/ao đúng không?”

Giọng điệu ôn mở miệng đề nghị: tự ch/ặt cánh quá đơn không..."

"Không bằng... ch/ặt thêm cả sao?" Chữ trong câu này nhấn hơn mấy phần.

Mẹ ơi, bi/ến th/ái thế, g/ãy đủ, đòi g/ãy nữa sao?

Trong nháy xong, cố đột phát sinh, trực b/ắn phía thủ bọn c/óc, ghim cánh cầm đ/ao cắm đùi ta.

Hắn thống khổ kêu rên.

Tiêu lúc này, nhanh xẹt qua, ôm vỗ đầu c/óc, thở chỗ.

Lúc này c/óc khác thấy kh/ống ch/ế, lập tức bắt đầu b/ắn về phía ta.

Tiêu trực vách núi.

“?!!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm